Đêm
dịu êm
Mặt hồ
gợn sóng
Hai bóng người bên nhauIm lặng
Có một thời họ là tất cả trong nhau!
mở hết chiều sâu
Gió thở dài run run trên sóng
Hai người hai bóng
Dùng dằng đôi ngả
bước
bâng khuâng!....
(Hồ Goong - Vinh, 1988)
Yêu thương rồi oán trách..."
Âu cũng là duyên số phải không em?