THƠ THANH HÀ
Đăng ngày: 11:38 18-08-2010
Thư mục: Tổng hợp
Hôm
nay, Lão liều mình uống mật Gấu nói chuyện thơ. Mà lại là thơ cô Thanh
Hà ( nickname thanhha)- Cô giáo dạy văn ở vùng Ninh Thuận. Vuốt râu
cọp…cái , nó có ngoạm thì cũng sướng cái thân !
Thanh Hà có lẽ biết làm thơ khi còn trên ghế PTTH. Mấy bài thơ xưa , làm từ thời mười tám, đôi mươi , buồn như tiếng thở dài , nhẹ nhàng và đầy mơ mộng. Những cảm xúc hơi buồn , lắm vấn vương của tuổi trăng tròn.
“ Gíó thở dài run run trên sóng
Hai người hai bóng…”Hay như : “ Trăng sáng dịu dàng
Hàng cây hát miên man ...”
1988
…Gíó thở
dài run run / hàng cây hát miên man…là cách cảm nhận giàu chất thơ đáng
nói của nguoi con gái còn rất trẻ . Câu chữ trong thơ Thanh Hà trong
sáng , không rối rắm , giản đơn mà có ma lực. Đoc xong thường đọng lại ,
vấn vương cho người đọc. Lão thích bài Viên mãn –Thanh Hà cho lên Blog
những ngày đầu tiên. Sau khi đọc xong bài thơ này , lão comment nhưng
không được.
VIÊN MÃN
Trăng viên mãn giữa trời, trăng vẫn kiếp cô đơn
Cứ lặng lẽ một mình giữa không gian thăm thẳm
Chia tay anh, em cũng vào tiệc cưới
Em không bước một mình vì đời lắm bon chen.
Đêm thức giấc một mình em và trăng hoá bạn
Cô đơn lắm trăng ơi giữa không gian thăm thẳm
Đối diện với trăng, em chẳng muốn dối lòng!
Bài thơ nói với trăng . Trăng
Viên mãn . Viên mãn có nghĩa là đầy đặn, trọn vẹn . Trăng tròn đầy đặn
giữa trời mênh mông cũng cô đơn! Hữu Thỉnh cũng có 2 câu na ná thế này:
“ Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
Vắng cánh buồm cũng thấy cô đơn ”Hầu hết mọi người vẫn cho rằng , thơ hay là phải có sự liên tưởng. Liên tưởng là sợ dây diều nối cho người đọc thăng hoa cảm xúc lên đến cung trăng, nhìn rộng ra và thấy đươc câu thơ nói gì. Trăng lặng lẽ một mình giữa không gian thăm thẳm … Nỗi buồn không thể xoay chuyển được.
“ Chia tay anh em cũng vào tiệc cưới
Em không bước một mình vì đời lắm bon chen ”
Đến đây thì đã rõ hơn . Trăng Viên mãn còn cô đơn, và em thì cũng vậy! Chia tay anh ... Em không thể bước một mình, vì cuôc đời lắm bon chen... Người đọc thấy lấp ló cuộc tình đẹp , Viên mãn, nhưng có cái gì đó mà đôi lứa không song hành được. Buồn vui lẫn lộn. Có chút tiếc nuối , có chút thở dài , có chút rưng rưng trong từng câu chữ làm nên cảm xúc thật cho người đọc. Ngước nhìn lên câu thơ đầu , không còn thấy Viên mãn nữa mà có vẻ như là…Viêm mãn. Theo định nghĩa của ngành Y, Viêm có nghĩa là nhiễm trùng , là sưng tấy , đỏ đau…May thay. Nó vẫn là Viên chứ không phải là Viêm.
“ Viên mãn giữa cuộc đời, em vẫn tới cùng trăng
Đêm thức giấc một mình em và trăng hoá bạn
Cô đơn lắm trăng ơi giữa không gian thăm thẳmĐối diện với trăng, em chẳng muốn dối lòng!”
Cuộc
đời chia ngả, có đủ đầy, Viên mãn rồi vẫn nhớ Trăng! Thực ra là nhớ cả
vầng trăng Viên mãn kỷ niệm và cũng nhớ mối tình kỷ niệm khi xưa. “ Cái
thưở ban đầu lưu luyến ấy / ngàn năm chưa dễ mấy ai quên “ ( Thế Lữ) .
Câu thơ cuối cùng là lời thổ lộ không thể nào giữ kín được của tác giả.
Nó cựa quậy , nó trăn trở khi thức giấc một mình giữa đêm khuya. Nó là
dấu son đầu đời , trên trang giấy trắng tinh , mỏng manh và khó phai mờ.
Bài thơ thật đẹp như một giấc mơ. Hai chữ Viên mãn làm cho người đọc
bớt đi sự áy náy .
*Cũng vì cảm nhận cái hay của bài thơ trên , mà lão gồng mình…vuốt râu cọp. Lão già chỉ biết Đào ao, bửa củi , leo dừa và trèo cau thuê , hôm nay hiên ngang…Khởi nghĩa! Nói thật lòng mình , đúng lòng mình là sướng nhất trong đời dù có phải… “Viết dưới giá treo cổ” . Cũng có nhiều người muốn khen , chê thơ Thanh Hà nhưng có lẽ không dám hoặc không có thời gian. Rải rác trên các blog, lão vẫn thấy có nhiều bài thơ hay hoặc nhiều câu thơ hay – kể cả trong comment. Thanh Hà và lão Huy BTS , gặp nhau là …cãi nhau bằng thơ nghe cũng thích. Họ đều có năng khiếu về thơ … Đọc những câu thơ hay, nhiều lúc như đươc uống chén rượu ngon. Nó lâng lâng , nôn nao niềm vui... . Tất nhiên là trong khuôn khổ blog , thơ thường chỉ có ý nghĩa đối đáp , trao đổi và thậm chí cãi nhau thì tìm những bài thơ hay của chính chủ cũng thật khó. Không thể đòi hỏi cao hơn . Dầu sao , lão vẫn mong có nhiều bài thơ hay, để đươc đọc và bình lọan cho vui. Nhân đây cũng nói thêm rằng – Thơ lục bát dễ làm nhưng khó hay . Thơ phải có hồn và sự liên tưởng. Xin tặng người đọc 4 câu thơ không rõ của ai , lâu lắm rồi , lão chỉ nhớ thôi để kết thúc sự…lảm nhảm của mình.
“ Đưa người yêu sang nhà người yêu cũ
Giữa cơn mưa ban trưa
Chợt thấy mình tách làm hai nửa
Nửa ướt bây giờ và nửa ướt xa xưa…”Nghe phong phanh ngày mai là sinh nhật của Thanh Hà , xem như bài viết này là quà tặng sinh nhật vậy . Chúc cả nhà vui!
Thấy bài cũ, đọc lại còn nhiều thiếu sót lắm.
Một sinh nhật đầy hình, thật vui! chuc em vui - khỏe và..vượt qua chính mình em nhe. Ngẩn ngơ nghĩ mãi không biết tặng gì ngày sinh nhật của em...
Đọc lại bài cũ thấy còn nhiều thiếu sót lắm. Chúc vui và vượt qua...chính mình em nhé!
Muốn tặng em quà sinh nhật, loay hoay chẳng biết tăng gì.
Không lẽ tặng em cái...hôn?
hihihihihi
“Cầu thủ bất đắc dĩ”- Kim Huyền với cú đá quyết định
Lâu đài tình ái iSchool Ninh Thuận với điệu múa Chăm
Thầy Bùi Thanh - Hiệu Trưởng iSchool Ninh Thuận chúc mừng sinh nhật iSchool
Tràn đầy sức sống với điệu múa “ Khát Vọng”
Giọng ca sâu lắng của Cô Lan Anh với “ Mái đình làng biển”
Đôi nhảy Bảo Ngọc- Ngọc Hạnh uyển chuyển trong điệu Rum- ba
Ấn tượng trong trang phục Chăm
iSchool Ninh Thuận với giải ba phần thi biểu diễn thời trang Chăm
Quà lưu niệm của iSchool Ninh Thuận với các trường bạn
Ban tổ chức chụp hình lưu niệm với iSchool Ninh Thuận
em đi tìm thấy lá Chị chau mày: Đâu phải Lá Diêu Bông. "
Mải tán chuyện nên anh đã quên: Biết em vừa đi chữa bệnh về, đường xa nên anh không vào thăm em được! Tài khoản trong thẻ ATM của em cũng đang báo đỏ... Sinh nhật nhưng anh không biết tặng quà gì cho phải, anh gửi tặng em số tiền này để nạp vào Tài khoản của em nhé.
Em thích mua sắm gì cho ngày sinh nhật thì tuỳ, cứ xả láng đi nhé! Hết anh lại gửi tiếp...
Chúc em khoẻ!
"Thì em vẫn dưới chân cầu đợi anh"
Đi cũng dở...đợi không đành
Muốn ở... sợi nhớ mỏng manh quá rồi!
Muốn liều nhắm mắt tí thôi
Để xem sông nước, mây trời ra sao!
Đột nhiên nước chảy ào ào
Mưa nguồn, thác lũ...thế nào? Chịu không?
Chúc em hạnh phúc đầy thêm
41 tuổi vẫn thèm cái chi?
Nhùng nhằng chẳng muốn bước đi
Ánh trăng "viên mãn" vẫn thề cùng ai?
Chòng chành tối đến sáng mai
Dưới cầu Hạnh phúc "nối dài" chờ mong
Ở chẳng đặng, đi chẳng xong
Ngồi ôn thơ cũ thấy lòng ngẩn ngơ
Đã liều "uống mật gấu" chưa
Râu hùm ai dám đến sờ hỡi em? (vẫn còn nhưng lại có việc)- Khả năng Lão Tan dám ...
Đây là hoa "tươi sống" sáng nay mọi người tặng bọn anh! Anh tặng em cả hoa và người luôn! (Anh trưởng huyện này hơn em có 9 tuổi thôi).
Anh biết chắc chắn mai là ngày sinh nhật (rởm) của em. Ngày mai anh bận việc tổ chức lễ kỷ niệm 65 năm ngày thành lập lực lượng CAND và 5 năm ngày hội "Toàn dân bảo vệ ANTQ". Hôm nay anh bận nên chưa có thời gian để "thơ thẩn" với em. Trước hết anh phải Tem đầu tiên đã (không Lão Tan đến lại mè nheo thì em mất hên!
Chúc em thêm một tuổi, cứng cáp hơn, yêu mãnh liệt hơn!