-
Đại úy
03:03 20-02-2010
CHÍ PHÈO ĐÁP TỪ
Nở ơi! Cũng một tấm lòng
Tấm thân con gái đục trong ai tường
Gởi em một tiếng yêu thương
Kết duyên phu phụ chung đường ta đi
Mặt trông dẫu có xù xì
Làm người ngay thẳng ai bì được anh
Chẳng qua chỉ muốn an lành
Nhưng vì chúng ép nên đành thế thôi
***
Bây giờ có cặp có đôi
Như hai chim nhạn suốt đời bên nhau
Anh thì cuốc đất trồng rau
Em chăm nhà cửa trước sau gọn gàng
Tiếng đồn vang khắp xóm làng
Mai này con cháu, họ hàng vui lây
Nhớ nghe em! Đẻ thật dày
Một đoàn con cái, cả ngày rổn rang!
***
Đêm nay một cõi thênh thang
Cỏ cây làm chiếu, sao trăng làm mền
Gối đầu là cánh tay êm
Rượu không uống nhưng say mềm bờ môi
Em ơi! "Lửa" hửng lên rồi
Cầm lòng không đặng thì thôi chẳng dừng
Lời yêu khẽ thốt ngập ngừng:
“Yêu em! Yêu mãi! Xin đừng phụ nhau!”
thanhha
13:01 23-02-2010
THỊ NỞ LẠI GỬI CHÍ PHÈO
Mặt trông đã rất xù xì
Lại gan, lại bướng – ai bì được anh!
“Hơn người” hai chữ: “thông minh”(!)
(Dám kêu át Nở - chỉ mình anh thôi!)
***
Nở em mang tiếng dở hơi
Không nhan sắc, cũng không người cảm thông
Đêm khuya, trăng sáng mênh mông
Trời xui em đến vườn anh, để rồi…
***
Phải duyên thành cặp, thành đôi
“Như hai chim nhạn suốt đời bên nhau
Anh thì cuốc đất trồng rau
Em chăm nhà cửa trước sau gọn gàng”…
***
Vẫn trời, vẫn đất thênh thang
Vẫn ong, vẫn bướm dọc ngang cõi trần
Nhưng em từ buổi trăng vàng
Thấy trong nhân thế chỉ còn anh thôi!...
***
Lửa lòng đã cháy lên rồi
Cầm làm sao đặng mà thôi với đừng
Dẫu không thề biển nguyện rừng
Yêu em mãi nhé – xin đừng phụ em!
Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013
Thơ của Thị Nở - Chí Phèo
Thơ của Thị Nở - Chí Phèo
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Phụ nữ bao giờ cũng dịu dàng, ngọt mát, từ cô Nở trong truyện tới chị ngangia bằng xương bằng thịt ngoài đời. Và cả thanhha nữa chứ(!). "Tuân lệnh" bà chị thôi! Chứ hồi 3h sáng nay em viết một bài nữa rồi, tính gởi cho ảnh nhưng bận coi đá banh nên chưa kịp. Giờ thì thôi luôn!!!
Chúc mọi người một ngày mới vui vẻ!
Giá như trăng vàng không buông
Gió lành không thổi
Làm sao Chí Phèo gặp được người dưng
Dẫu phận nghèo gặp kẻ dở hơi
Tình yêu vẫn nồng nàn như bao kẻ khác
Khi chia xa còn ôm mặt khóc ''rưng rức''
Vẫn biết đi tìm kẻ ngáng trở tình yêu
Cảm ơn Chí Phèo , cảm ơn Nam Cao
Mối lương duyên bên khóm chuối năm nao
Thành chuyện tình thổn thức bao thế hệ
Khiến bao người nhỏ lệ dưới trần gian
Thôi xin hai ''ông'' sĩ quan đừng ''cãi nhau'' nữa nha .
Tiễn đưa anh Chí về nơi thiên đàng!
Thế là trọn kiếp đa mang:
Anh về "nơi ấy" nhẹ nhàng - còn em?
Rủi cho số phận yếu hèn,
"Ván kia tuy đã đóng thuyền" trong đêm...
Thôi đành "cắt mối lương duyên"
Giữa dòng mắc cạn ..con thuyền bơ vơ...
Tấm thân ai đợi, ai chờ?
Trăm lời thề biển bây giờ ai thương?
Về ôm "gối hận bên giường"...
Từ nay "nước mắt bữa thường thay canh".
Cúi đầu vĩnh biệt trước anh,
Khói hương như bát cháo hành em mang.
"Bàn tay" còn "sạch" nữa không,
Mà sao chẳng thấy cảm thông cho người?
Lẽ ra phải có nụ cười
Một lời chúc phúc cho đời thêm vui!
Ai ngờ cất tiếng xẻo xui
Chí Phèo, Thị Nở ngậm ngùi xót xa
Thì ra, nào có vị tha
Nhân tình thế thái chỉ là người dưng!
***
Nhìn nhau nước mắt rưng rưng
Nở ơi! Lệ đổ ướt lưng anh rồi
Run run rót chén ly bôi
Nếu em uống cạn sẽ thôi duyên này?!
Đời anh quý giá đôi tay
Biết tu chí, sẽ có ngày giàu sang
Xin em đừng có rẽ ngang
Ba câu chuyện phiếm giữa làng chấp chi!!!
***
Thân em con gái nhu mì
Chút thời son trẻ có thì thôi anh
Chí ơi! Đã rõ ngọn ngành
Cái ly rượu ấy để dành đi nghen!
Bây giờ đã quá nên quen
Sớm hôm tối lửa tắt đèn có nhau
Cần cù vỡ đất trồng rau
Có công mài sắt, sẽ giàu anh ơi!
***
Đôi ta giờ dạ thảnh thảnh thơi
Tay kề, má ấp sáng ngời niềm tin
Phải cho thiên hạ ngước nhìn
Cất lời chúc phúc cho mình bền duyên
Ván nay đóng chặt vào thuyền
Em là phụ nữ chính chuyên bên chồng
Anh thì thề biển hẹn sông
Chúng mình, phu - phụ quyết không chia lìa!!!
Vì "yêu"... nên phải cho "đèo bòng" thôi!
Cả hai đều cũng dở hơi:
Trăng thanh, gió mát tìm nơi "tự tình" ...
"Thông minh" ... cũng chẳng thông minh
Vào trong lò gạch ... "chị", "anh" ... mặn mà.
Đôi ta không cửa, không nhà
Lấy đâu ruộng đất để mà trồng rau?
Lấy nhau ăn - ở nơi đâu?
Lò gạch đã đổ ... vườn sau ... chuối già.
Cho dù Nở sống thật thà
Yêu nhau mộng báo: sẽ là hại nhau!
Chí đi ... Nở sống khổ đau
Âm - dương cách biệt biết đâu mà nhờ?
Cực thân ... Nở bước vào chùa,
Sư thầy nhìn thấy, cho bùa rồi đi...
Nhìn quanh, Nở chẳng nói gì
Nhà chùa không tiếp ... thôi thì ăn xin.