Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2018

SAU MỖI LẦN GIẬN HỜN, ANH CÓ THỂ ...
Sau mỗi lần giận hờn, em im lặng
Anh có thể hỏi em trước được không?
Có thể nói với em một câu dịu nhẹ
Cho em tươi như hoa nở giữa dòng?
Sau mỗi lần giận hờn, em bật khóc
Anh có thể dỗ em chút được không?
Có thể nhẹ nhàng lau giọt lệ buồn trên má
Để đêm khuya em vẫn thấy ấm lòng?
Sau mỗi lần giận hờn, em im lặng
Anh có thể ôm em chút được không?
Để đôi vai gầy thôi run lên từng đợt
Em chẳng dám hé môi xin một chút ấm nồng!
Sau mỗi lần giận hờn, em im lặng
Anh có thể nhắn tin cho em trước được không?
Để em khỏi suốt ngày xem điện thoại
Mỗi khi nghe chuông reo lại thắc thỏm trong lòng.
Em bé nhỏ, em mong manh, dễ vỡ
Dẫu làm bộ chua ngoa, dẫu ngang ngạnh đến điều
Chỉ cần anh nhẹ nhàng buông một câu ấm áp
Là ngang ngạnh vỡ òa, là băng tuyết tan theo ...!
                                 (2015)
                      

NHẮN HOÀNG THÀNH CÓ NGƯỜI TÔN NỮ

Nhắn hoàng thành có người Tôn nữ
00:46 20 thg 2 2012Cá nhân0 Lượt xem 0
Chút cảm nhận về bài thơ hay đăng trong blog Dungsaigon.


Nhắn hoàng thành có người Tôn nữ




Thơ Tường Linh

Hôm qua có người quen về Huế
đi chuyến tàu đêm
ga buồn, mưa nặng
anh nghĩ về em nhưng không gì gửi tặng
còn rất nhiều sầu đâu nỡ gửi cho em
Chừ còn gì đâu gửi ra Huế nữa
mất hết từ ngày đi
mất hết từ hôm bắt đầu nỗi nhớ
đường ra như có lắm biên thùy!

Vì biết sẽ buồn
nên ngày xưa anh không hứa hẹn
vì giông tố nên thuyền không cập bến
vì em là chim hót giữa hoàng thành
vì anh là mây trời còn luyến chiều xanh
Không cho gì nhau
mà chừ phải trả
hãy trả cho anh nghìn khuya sầu
nghìn lần tìm em trong mộng biếc đêm sâu
Anh trả lại em cả kinh thành mưa bụi
mưa mờ dáng trúc Kim Long
mưa rắc lệ cho Nam Giao buồn tủi
vườn Nguyễn Hoàng hoa chẳng nở chiều đông
Làm sao trả công em
mấy mùa phượng nở
mấy thuở phượng tàn
mấy độ hoa rơi khắp đường Thành Nội
tính tháng tính năm
xuân biếc, thu vàng...
Có đòi lắm cũng khó bề trả được
không chứng nhân mà không thể chối từ
nếu duyên số đa đoan từ kiếp trước
thì kiếp này anh vẫn vụng đường tu.

Còn gì nữa
dù không đòi, không trả
không hỏi về: em có đợi trông anh?
chân trời cũ, anh trở thành khách lạ
làm phế vương để được nhớ hoàng thành
Xưa thắc mắc chính là đây em nhé!
màu thời gian nhuộm tím ước mơ rồi
em có khóc, dặm ngàn anh biết thế
kiếp độc hành không thể bước chung đôi.
                         Phương Nam , 1959


Vâng! Trước mỗi bài thơ, mỗi người đều có những cảm nhận riêng. Cái riêng xuất phát từ sự trải nghiệm của mỗi người, nhưng lại bị chi phối bởi cái chung do bài thơ gợi ra. Vậy nên riêng mà vẫn chung, anh nhỉ?!
Đọc bài thơ này, em nghĩ : Đây chỉ là tâm sự, là nỗi lòng của chàng trai. Bóng người Tôn nữ hiện lên thấp thoáng chủ yếu cũng qua nỗi nhớ, qua tâm sự, qua liên tưởng, tưởng tượng của chàng thôi...
Nàng - đoá hoa kiêu sa của thành nội (Chữ "Tôn nữ" gợi cho ta nghĩ đến những người thiếu nữ đài các, quý phái); con chim quý của Hoàng thành. Chàng - kẻ lãng du (con sóng lang thang, đám mây phiêu bạt) còn tiếc những ngày tháng tự do của tuổi trẻ (Anh là mây trời còn luyến chiều xanh - chữ "luyến" có thể không phải là luyến tiếc, chỉ là lưu luyến, là "nhớ" thôi, nhưng em vẫn nói: "tiếc"). Giữa họ có rất nhiều kỷ niệm. Giữa họ đã có cả tình yêu e ấp mà đằm thắm, chân thành. Nhưng hình như chẳng ai công khai thừa nhận. Chàng ra đi không hứa hẹn. Xa cách rồi cũng chẳng nhắn nhủ, hỏi han chi (dù cả tâm hồn, cả ý thức và tiềm thức chàng đều hướng về phía nàng -nghìn khuya sầu/ nghìn lần tìm em nơi mộng ước đêm sâu ). Nàng thì nhớ thương, chờ đợi, đau khổ, thắc mắc, khóc thương âm thầm - qua "mấy mùa phượng nở/ mấy thuở phượng tàn".  Rồi nước mắt cũng cạn, rồi nỗi nhớ nhung cũng vơi. Hình như nàng cũng phải có người khác (chân trời cũ, anh trở thành khách lạ ...) ..
     
Không một lần hỏi: em có đợi trông ..., nhưng chàng biết nàng đợi trông. Xa xôi ngàn dặm, chàng vẫn biết "em có khóc", nhưng bởi vì "đường ra như có lắm biên thuỳ", nhưng bởi vì thấm thía phận mình: "kiếp độc hành không thể bước chung đôi" (một dự cảm xót xa?!?) mà chàng đành ngậm ngùi để "màu thời gian nhuộm tím ước mơ"... chăng? ...
Rồi hôm nay, khi có người quen về Huế, chàng chẳng có gì, chẳng còn gì có thể gửi cho nàng - chỉ có những nỗi sầu – mà nỗi sầu đâu thể gửi, đâu muốn gửi, bởi chàng chẳng muốn làm vướng bận hồn nàng!...

Em còn thắc mắc tức là còn chưa hiểu anh, là còn như oán trách anh ... "Xưa thắc mắc chính là đây, em nhé! .../ ... Kiếp độc hành không thể bước chung đôi..." ... Lòng anh trải ra cho em rồi đó! Hãy hiểu anh, em nhé! …

( Hi hi! Khó mà nói kỹ về cách hiểu của mình trong một lời bình! Mà cách hiểu này của em cũng chưa chắc đúng, vì em không hiểu hoàn cảnh sáng tác cũng như không biết gì về tác giả ...! Coi như góp thêm lời cho ý tứ bài thơ thêm phần phong phú vậy, anh nhỉ! Chúc anh một ngày tốt lành!).                                                       
Chưa có ai bình luận.
Sao bạn không là người đầu tiên "bóc tem" nhỉ?
Ảnh của Thanh Hà

Thứ Bảy, 5 tháng 8, 2017

TRĂNG KHUYẾT

TRĂNG KHUYẾT

Hạnh phúc như vầng trăng ấy
Quá nửa vòng đời mong manh
Run run bàn tay em giữ
Chỉ e rơi vỡ tan tành!

Ba mươi ngày trong một tháng
Bao ngày tròn trặn, trăng ơi?
Thương lắm vầng trăng lá lúa
Mỏng manh, mờ ảo, xa vời!

Xoe tròn, vo viên hạnh phúc
Vẫn không ấm trọn bàn tay
Giữa trời mênh mông, thăm thẳm
Chỉ mình em với hao gầy ...

Hạnh phúc như vầng trăng khuyết
Quá nửa phần đời mong manh
Biết se thế nào, anh nhỉ
Để cho hạnh phúc tròn vành?!

HOÀNG HÔN

HOÀNG HÔN

Giữa mưa Sài gòn day dứt
Anh tìm những nốt nhạc vui
Nỗi buồn chôn vào sâu thẳm
Hoàng hôn ướt sũng chân trời

Em đến mang theo hơi ấm
Nụ cười tỏa nắng trên môi
Mùa xuân chợt về bên cửa
Để ai xao xuyến bồi hồi

Như gặp tinh khôi thuở trước
Cái thời nón trắng triền đê
Ngập ngừng lời yêu chưa ngỏ
Gió bay để lạc câu thề

Nẻo đời chông gai lắm lắm
Chân trần anh cũng vượt qua
Cố chạm tay vào hạnh phúc
Ai ngờ đời đẩy anh xa

Ừ thì Hoàng hôn ..., anh biết
Nhưng mà ... đã muộn chưa em?
Đông tàn sẽ Xuân, em nhỉ?
Tinh khôi nắng ấm môi mềm ...

Thứ Hai, 28 tháng 9, 2015

Lắng nghe lời thì thầm của trái tim
06:03 8 thg 8 2011Công khai22 Lượt xem 36
      Tối qua  - buồn.  Lang thang đến nhà chị gái chơi và về nhà khi đã rất muộn. Con gái đi học thêm về, ăn cơm rồi, đang nằm đọc sách và chờ mẹ. Theo "quán tính" của một bà mẹ "nghiêm khắc", mình nạt con: "Lại đọc truyện rồi! Lớp 12 mà chẳng lo học, chỉ lo đọc truyện thôi ! ...". Con nháy mắt, vẫy mình lại gần, ôm lấy mình, nói nhỏ: "Của bạn con thuê! Con xem qua, thấy có một truyện ngắn hay hay, phải cướp của nó về cho mẹ đọc đấy! Đang nằm chờ mẹ về để đưa mẹ đọc mà! ...". Ừ! Cũng hay thật! Con gái muốn khích lệ tinh thần mẹ đây! Sáng con phải trả cho bạn rồi! Thôi thì chịu khó dậy sớm, gõ lạch cạch, lưu lại để thỉnh thoảng gặm nhấm và đưa lên để bạn bè cùng thưởng thức vậy! ... :
LẮNG NGHE LỜI THÌ THẦM CỦA TRÁI TIM!
                                                                                      Phạm Lữ Ân
"Hầu hết mọi người là người khác. Những suy nghĩ, cảm xúc của họ là một câu trích dẫn"
                                                                                                 Oscar  Wilde
Khi đọc truyện Gatsby vĩ đại của Scott Fitzgerald, tôi vô cùng thích thú với đoạn mở đầu:
"Hồi còn nhỏ tuổi, nghĩa là hồi dễ bị nhiễm các thói hư tật xấu hơn bây giờ, cha tôi có khuyên tôi một điều mà tôi ngẫm mãi cho đến nay:
- Khi nào con định phê phán một người khác thì phải nhớ rằng không phải ai cũng được hưởng những thuận lợi như con cả đâu.
Ông không nói gì thêm, nhưng vì hai cha con chúng tôi xưa nay vẫn rất hiểu nhau mà chẳng cần nhiều lời nên tôi biết câu nói của ông còn nhiều hàm ý khác. Vì vậy, tôi không thích bình phẩm một ai hết. Lối sống ấy đã mở ra cho tôi thấy nhiều bản tính kỳ quặc, nhưng đồng thời khiến tôi trở thành nạn nhân của không ít kẻ chuyên quấy rầy người khác." ( *)
Tôi cũng rất thích một chi tiết trong truyện Doremon. đó là mỗi khi Nobita và Doremon lạc vào một thế giới khác, bất cứ thế giới nào, thì ở nơi đó cũng xuất hiện nhân vật có nhân dáng tương tự Nobita, Xuka, Xeko, Chaien, ... nhưng tính cách lại có thể rất khác. Điều đó luôn khiến tôi mỉm cười.
Cuộc sống này cũng vậy ... Ở đâu đó ngoài kia là những người có thể giống ta. Ở đâu đó ngoài kia là những người có thể rất khác ta. Có người ưa tụ tập với bạn bè. Có người mê mải rong chơi. Có người chỉ thích nằm nhà để đọc sách. Có người say công nghệ cao. Có người mê đồ cổ. Có người phải đi thật xa đến tận cùng thế giới thì mới thỏa nguyện. Có người mỗi ngày chỉ cần bước vào khu vườn rậm rạp sau nhà, tìm thấy một vạt nấm mối mới mọc sau mưa hay một quả trứng gà tình cờ lạc trong vạt cỏ là đủ thỏa nguyện rồi. Tôi nhận ra rằng, hai sự phấn khích đó có thể rất giống nhau. Cũng giống như người ta có thể phản ứng rất khác nhau khi đứng trước thác Niaraga  hùng vĩ, có người nhảy cẫng lên và ghi nhớ cảnh tượng đó suốt đời, nhưng cũng có người nhìn nó và nói: "Thác lớn nhỉ?" rồi quên nó đi ngay sau khi trở về nhà mình. Sao ta phải lấy làm lạ về điều đó? Sao ta phải bực mình về điều đó? Sao ta lại muốn rằng tất cả mọi  người đều phải nhảy lên khi nhìn thấy thác Niaraga?
Chúng ta vẫn thường nghe một người tằn tiện phán xét người khác là phung phí. Một người hào phóng đánh giá người kia là keo kiệt. Một người thích ở nhà chê bai người khác bỏ bê gia đình. Và một người ưa bay nhảy chê cười người ở nhà không biết hưởng thụ cuộc sống ... Chúng ta nghe những điều đó mỗi ngày, đến khi mệt mỏi, đến khi nhận ra rằng đôi khi phải phớt lờ tất cả những gì người khác nói, và rút ra một kinh nghiệm là đừng bao giờ phán xét người khác một cách dễ dàng. Cách đây nhiều năm, khi xe hơi ở Việt Nam vẫn còn là thứ vô cùng xa xỉ, người bạn của tôi sau một thời gian quyết tâm dành dụm và vay mượn đã mua được một chiếc. Chỉ là một chiếc xe cũ thôi. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ anh chỉ là một nhà báo với thu nhập vừa phải và vẫn đang ở nhà thuê. Gia đình phản đối nói anh phung phí. Đồng nghiệp xì xầm rằng anh đua đòi. Bạn bè nghi ngại cho là anh học làm sang. Nhưng anh vẫn lẳng lặng làm. Và anh tâm sự với tôi rằng: từ hồi còn nhỏ xíu, anh đã luôn mơ mình được ngồi sau vô lăng, được tự lái xe lên rừng xuống biển. Ước mơ đó theo anh mỗi ngày. Vì vậy anh đã gom góp suốt một thời gia qua, cho đến khi có thể mua được một chiếc xe cho riêng mình. Chỉ thế thôi. Rồi anh nhìn tôi và hỏi: Tại sao tôi phải trì hõa ước mơ chỉ vì sợ người khác đánh giá sai về mình? Sao tôi phải sống theo tiêu chuẩn của người khác?
Tôi không thể tìm ra một câu trả lời đủ thuyết phục cho câu hỏi đó. Bởi thế, tôi luôn mang theo câu hỏi của anh bên mình. Nó nhắc tôi rằng, rất nhiều khi chúng ta vì quá lo lắng về những điều người khác đã nói, sẽ nói và có thể nói mà không dám sống với con người và ước mơ đích thực của mình.
Một người bạn khác của tôi đeo đuổi việc làm từ thiện, quyên góp, chia sẻ. Ban đầu vì lòng trắc ẩn. Rồi vì niềm vui cho chính bản thân. Rồi, như một món nợ ân tình phải trả. Rồi, như cuộc đời phải sống. Chị như ngọn nến cháy hết mình cho người khác. Ấy vậy mà rất nhiều lần tôi thấy chị khóc vì những lời người khác nói về mình. Như vậy đó, kể cả khi ta hành động hoàn toàn vô vị lợi, cũng không có nghĩa là ta sẽ ngăn ngừa được định kiến và những lời gièm pha ác ý. Vậy sao ta không bình thản bước qua nó mà đi?
Thỉnh thoảng chúng ta vẫn gặp những người tự cho mình quyền được phán xét người khác theo một định kiến có sẵn. Những người không bao giờ chịu chấp nhận sự khác biệt. Đó không phải là điều tồi tệ nhất. Điều tồi tệ nhất, là chúng ta chấp nhận buông mình vào tấm lưới định kiến đó. Cuộc sống của ta nếu bị chi phối bởi định kiến của bản thân đã là điều rất tệ, vậy nếu bị điều khiển bởi định kiến của những người khác hẳn còn tệ hơn nhiều. Sao ta không thể thôi sợ hãi, và thử nghe theo chính mình? Thật ra, cuộc đời ai cũng có những lúc không biết nên làm thế nào mới phải. Khi ấy, ba tôi dạy rằng, ta chỉ cần nhớ nguyên tắc sống cơ bản cực kỳ ngắn gọn: Trước hết, hãy tôn trọng người khác. Rồi sau đó, nghe theo chính mình. Hãy tôn trọng. Bởi cuộc đời là muôn mặt, và mỗi người có một cách sống riêng biệt. chẳng có cách sống nào là cơ sở để đánh giá cách sống kia. John Mason có viết một cuốn sách với tựa đề "Bạn sinh ra là một nguyên bản, đừng chết như một bản sao". Tôi không biết nó đã được dịch ra tiếng Việt chưa, nhưng đó là một cuốn sách rất thú vị. Nó khiến tôi nhận ra rằng mỗi con người đều là một nguyên bản, duy nhất, độc đáo và đáng tôn trọng. Hãy nghe theo chính mình, bởi chính bạn là người sẽ hưởng thụ thành quả, hay gánh chịu hậu quả, cho dù bạn có làm theo hay sống theo ý muốn của bất kỳ ai.
Tôi luôn xem nguyên tắc ấy như đôi giày mà tôi phải mang trước khi ra khỏi nhà. Xỏ chân vào đôi giày đó, và đi khắp thế gian, đến bất cứ nơi nào bạn muốn. Con người sinh ra và chết đi đều không theo ý mình. Chúng ta không được sinh ra với ngoại hình, tính cách, tài năng, hay sự giàu có mà mình muốn chọn lựa. Nhưng chúng ta đều có  một cơ hội duy nhất để được là chính mình. Chúng ta có một cơ hội duy nhất để sống như mình muốn, làm điều mình tin, sáng tạo điều mình mơ ước, theo đuổi điều mình khao khát, yêu thương người mình yêu. Bạn biết mà, cơ hội đó chính là cuộc đời này - một chớp mắt so với những vì sao. Bởi thế, đừng để mình cứ mãi xoay theo những tiếng ồn ào khác, hãy lắng nghe lời thì thầm của trái tim.
(*) Trích Gatxbi vĩ đại (Xcốt Fitsgieron) - Hoàng Cường dịch và giới thiệu - NXB Tác phẩm mới - Hội nhà văn VN - 1985.


HOANG HA

Một lẵng hoa cho cô giáo nhân ngày 20 -11!

Thanh Hà
09:47 21 thg 12 2011
Cảm ơn bạn thật nhiều!
Chúc bạn một Giáng sinh an lành, ấm áp!



Ngangia
22:50 1 thg 11 2011
Viết gì đi chứ em gái của chị.

Thanh Hà
08:18 2 thg 11 2011
Chị ơi! Em mất cảm xúc rồi! Chẳng viết nổi cái gì nữa chị à! Luôn khỏe mạnh, bình an chị nhé!


Ngangia
22:54 24 thg 10 2011
(Empty)



Thanh Hà
08:42 26 thg 10 2011

Chị khỏe không ạ? Em không sang chị được, chị đừng giận em nha! Chúc chị một ngày ấm áp, hạnh phúc!



ĐÒ CHIỀU
11:55 23 thg 10 2011
Lâu rồi anh em mình không ghé thăm nhau .Hôm nay TH qua sao không vào nhà uống trà cho vui .Để anh đò mong hoài ,chúc em cuối tuần an vui nhé .



Thanh Hà
08:39 26 thg 10 2011
Em cảm ơn anh! Dạo này em không vui nên cũng ít vào mạng và bình luận anh ạ. Thỉnh

thoảng có vào, nhưng chỉ lặng lẽ đọc rồi quay ra thôi. Anh thông cảm nhé!

Chúc anh một ngày ấm áp, an lành!

Nguyen Tan
21:29 20 thg 10 2011
Nhân ngày 20/10 tặng thanhha hoa tươi thắm, chúc bạn luôn luôn vui tươi và hạnh phúc!


Thanh Hà
08:16 23 thg 10 2011
Cảm ơn bạn thật nhiều! Bạn cũng thật vui, thật hạnh phúc nhé!


Bantaysach
19:10 20 thg 10 2011
Nhân ngày PNVN, anh chúc em vui, khoẻ, luôn đứng vững trong cuộc đời!


Thanh Hà
08:14 23 thg 10 2011
Em cảm ơn anh! Tình cảm chân thành của anh chị và bạn bè sẽ giúp em đứng vững! Anh cũng vậy! Cũng luôn vui khỏe nha anh!


Bethui
07:35 20 thg 10 2011
Chúc mừng thanhha nhân ngày Phụ nữ Việt Nam nhé! Chúc thanhha luôn vui, hạnh phúc và hoàn thành tốt công việc của mình!

Thanh Hà
08:10 23 thg 10 2011
Cảm ơn Bê đã nhớ tới và mang hoa sang chúc thanhha! Ngày chủ nhật an lành, ấm áp nha Bê!



Mai Nho
06:20 20 thg 10 2011

Tặng TH nè .20/10 vui nhiều nhé .


Thanh Hà
08:08 23 thg 10 2011
Rất cảm động khi Nhớ vẫn đến thăm mình, lại còn tặng giỏ hoa đẹp nữa! Cảm ơn Nhớ nhiều thật nhiều nha! Chúc Nhớ ngày chủ nhật ấm áp, tràn đầy niềm vui !


quynhmai112005
15:00 19 thg 10 2011
Em lắng nghe mãi, chả nghe thấy chị thì thầm gì với em cả Chị cứ lắng nghe đi, chị sẽ biết em đang nói gì cùng chị, chị nhé


Thanh Hà
22:33 20 thg 10 2011
Chị vẫn thì thầm với em mà! Tại em chưa nghe thấy đó thôi! Cảm ơn em nhiều nhiều! Chúc em một 20/10 vui vẻ, ấm áp!


Violet -HN
19:58 16 thg 10 2011
vâng, hãy biết tôn trọng người khác, nhưng hãy là chính mình! Chúc bạn tối chủ nhật đầm ấm bên con gái và gđ!

Thanh Hà
22:31 20 thg 10 2011
Cảm ơn bạn! Chúc bạn ngày 20/10 nhiều niềm vui!
HOANG HA
17:02 20 thg 11 2011

Một lẵng hoa cho cô giáo nhân ngày 20 -11!


Thanh Hà
09:47 21 thg 12 2011
Cảm ơn bạn thật nhiều!

Chúc bạn một Giáng sinh an lành, ấm áp!



Ngangia
22:50 1 thg 11 2011

Viết gì đi chứ em gái của chị.



Thanh Hà
08:18 2 thg 11 2011
Chị ơi! Em mất cảm xúc rồi! Chẳng viết nổi cái gì nữa chị à! Luôn khỏe mạnh, bình an chị nhé!



Ngangia
22:54 24 thg 10 2011
(Empty)


Thanh Hà
08:42 26 thg 10 2011
Chị khỏe không ạ? Em không sang chị được, chị đừng giận em nha! Chúc chị một ngày ấm áp, hạnh phúc!



ĐÒ CHIỀU
11:55 23 thg 10 2011

Lâu rồi anh em mình không ghé thăm nhau .Hôm nay TH qua sao không vào nhà uống trà cho vui .Để anh đò mong hoài ,chúc em cuối tuần an vui nhé .



Thanh Hà
08:39 26 thg 10 2011

Em cảm ơn anh! Dạo này em không vui nên cũng ít vào mạng và bình luận anh ạ. Thỉnh thoảng có vào, nhưng chỉ lặng lẽ đọc rồi quay ra thôi. Anh thông cảm nhé!

Chúc anh một ngày ấm áp, an lành!



Nguyen Tan
22:29 20 thg 10 2011

Nhân ngày 20/10 tặng thanhha hoa tươi thắm, chúc bạn luôn luôn vui tươi và hạnh phúc!


Thanh Hà
08:16 23 thg 10 2011
Cảm ơn bạn thật nhiều! Bạn cũng thật vui, thật hạnh phúc nhé!


Bantaysach
19:10 20 thg 10 2011
Nhân ngày PNVN, anh chúc em vui, khoẻ, luôn đứng vững trong cuộc đời!



Thanh Hà
08:14 23 thg 10 2011
Em cảm ơn anh! Tình cảm chân thành của anh chị và bạn bè sẽ giúp em đứng vững! Anh cũng vậy! Cũng luôn vui khỏe nha anh!



Bethui
07:35 20 thg 10 2011

Chúc mừng thanhha nhân ngày Phụ nữ Việt Nam nhé! Chúc thanhha luôn vui, hạnh phúc và hoàn thành tốt công việc của mình!



Thanh Hà
08:10 23 thg 10 2011
Cảm ơn Bê đã nhớ tới và mang hoa sang chúc thanhha! Ngày chủ nhật an lành, ấm áp nha Bê!



Mai Nho
06:20 20 thg 10 2011

Tặng TH nè .20/10 vui nhiều nhé .



Thanh Hà
08:08 23 thg 10 2011
Rất cảm động khi Nhớ vẫn đến thăm mình, lại còn tặng giỏ hoa đẹp nữa! Cảm ơn Nhớ nhiều thật nhiều nha! Chúc Nhớ ngày chủ nhật ấm áp, tràn đầy niềm vui !


quynhmai112005
15:00 19 thg 10 2011
Em lắng nghe mãi, chả nghe thấy chị thì thầm gì với em cả Chị cứ lắng nghe đi, chị sẽ biết em đang nói gì cùng chị, chị nhé



Thanh Hà
22:33 20 thg 10 2011
Chị vẫn thì thầm với em mà! Tại em chưa nghe thấy đó thôi! Cảm ơn em nhiều nhiều! Chúc em một 20/10 vui vẻ, ấm áp!



Violet -HN
19:58 16 thg 10 2011
vâng, hãy biết tôn trọng người khác, nhưng hãy là chính mình! Chúc bạn tối chủ nhật đầm ấm bên con gái và gđ!

Thanh Hà

22:31 20 thg 10 2011


Cảm ơn bạn! Chúc bạn ngày 20/10 nhiều niềm vui!

Bình luận riêng

Bình luận riêng



Nguyen Tan
10:33 25 thg 9 2011


Mình không nên cứ phải nhìn mặt người khác để mà sống. Có những điều mình muốn nhưng không được, trước khi phê bình người khác nên xem lại mình, nếu bản thân mình là tấm gương sáng thì còn gì nói nữa. Theo Tân thì chỉ người nào "là bạn, thật sự là bạn" mình hãy góp ý, ngoài ra thì amen, đâu phải ai cũng nhật thức giống nhau, lời thật hay mất lòng đúng không thanha. Bận quá nay mới qua thăm bạn được, chúc thanhha nhiều niềm vui và thành đạt trong cuộc sống!



Thanh Hà
23:47 25 thg 9 2011


Bạn sang thăm là quý rồi!

Bạn nói rất đúng!

Cảm ơn nhiều nha!

Chúc bạn ngủ ngon!

Bình luận riêng




NắngHạ2011
15:20 12 thg 9 2011


Thăm em lại đc đọc câu chuyện hay, súc tích mà hàm ý thâm trầm sâu sắc......không phài khi nào cũng có thể gặp...đc đọc và suy nghẫm... Cám ơn em và chúc vui chúc khỏe cho cả nhà nhé!



Thanh Hà
11:40 17 thg 9 2011

Em cảm ơn chị! Ngày cuối tuần nhiều niềm vui chị nhé!

Bình luận riêng



khonggiadinh
22:44 1 thg 9 2011

Cảm ơn chi rất nhiều vì đã gửi tặng bài viết này trên blog bởi không phải ai cũng có duyên với sách và được đọc những bài viết có giá trị như thế! Dù rất khó để sống hoàn toàn như vậy nhưng không phải là không thể làm được! Có nhiều khi bức xúc hoặc thiếu kiềm chế em vẫn phán xét người khác, có nhiều khi em vẫn bị ảnh hưởng vì dư luận...mặc dù sau đó biết mình sai! Bài viết này thêm một lần nữa nhắc em cần phải hiểu thêm cuộc sống! Chúc chị cùng gia đình nghỉ lễ 2/9 vui vẻ, hạnh phúc!



Thanh Hà
19:23 2 thg 9 2011


Chị cũng như em vậy thôi! ...

Chúc em ngày lễ nhiều niềm vui!

Tặng em giỏ hoa đơn giản dễ thương nhân ngày lễ nhé!




Giang Sơn
16:11 31 thg 8 2011

Levanm45 ghé thăm bạn

Chúc bạn niềm vui và hạnh phúc nha


Thanh Hà
06:08 1 thg 9 2011


Cảm ơn bạn nhiều nhiều! Chúc bạn một ngày tốt lành!





Trai Hà Thành
15:59 31 thg 8 2011
Sang thăm em, vô tình đọc được bài thơ em chia sẻ cùng lính chiến thật hay! Hay lắm!!! Chúc em luôn vui và hạnh phúc nhé!



Thanh Hà
06:07 1 thg 9 2011
Cảm ơn anh đã sang thăm! Đó là bài thơ em chia sẻ với tác giả blog Tuệ Lãng, em đã cóp về để trong blog mình, nhưng ở chế độ riêng tư. thấy Lính chiến kêu bà chị cứ xào bài cũ nên đưa ra cho Lính chiến đọc thử thôi mà! Để lúc nào em đưa bài kia ra công khai để anh đọc luôn cả bài của Tuệ Lãng! (Hôm đó cóp cả về, thấy của người ta hay quá, mình viết theo mà viết dở nên không đưa lên). Chúc anh một ngày an lành, ấm áp!



Mai Nho
15:38 31 thg 8 2011
Muốn dcj người tôn trọng - trước hết phải biết tôn trọng người . Mình sống là cho mình - lên nhớ nghĩ ... "...Trước hết, hãy tôn trọng người khác. Rồi sau đó, nghe theo chính mình." Quá chân lý rồi ... kể cả khi ta hành động hoàn toàn vô vị lợi, cũng không có nghĩa là ta sẽ ngăn ngừa được định kiến và những lời gièm pha ác ý. Vậy sao ta không bình thản bước qua nó mà đi?. Bài viết thật ý nghĩa TH ơi . Lâu rồi ghé thăm chuc bạn làm dc tất cả những gì mình mong muốn nhé .



Thanh Hà
06:01 1 thg 9 2011

Cảm ơn Nhớ! Chúc bạn một ngày nhiều niềm vui!
Bình luận riêng



LÍNH CHIẾN
10:04 31 thg 8 2011

Bà chị bận quá hay sao mà cứ xào bài cũ không dzậy? Ngày mới an lành và hạnh phúc nhé chị!



Thanh Hà
13:20 31 thg 8 2011

Ừ! Chị bận lắm em bé ơi! Năm nay phải làm việc trên mạng nhiều nên thỉnh thoảng nhảy vào ngó nghiêng chút lại ra thôi. Mà cũng chẳng có cảm xúc riêng để viết bài mới nữa! Có bài "viết theo" khi đọc bài của người ta trên trang web này - em đọc cho vui nhé! Chúc em mọi điều tốt lành!: (chia sẻ với "Tạ tình" của tác giả trang web Tuệ Lãng)

Anh đừng khóc trước sông đời xuôi ngược Nước mắt đàn ông xin đừng mặn bờ môi Em sẽ ru tình anh bằng sắc tím hoa trời Cho con sóng đơn côi không làm tim anh ứa máu.

Xin anh đừng lang thang - lạc đà sa mạc nắng Chút thanh khiết tình xưa liệu có đủ nuôi mình? Trời quan tái, anh ơi, chẳng có sắc trăng thanh Đừng biến mình thành tàn tro giữa cõi người lửa cháy!

Biển sẽ xóa dấu chân tình mòn mỏi Để anh đặt bước chân yêu trên đường mới rộng dài Đừng lặn lội kiếm tìm quá vãng đã tàn phai Hãy mài mực đi anh - viết nên trang tình mới!

Em xin nhé, lòng anh, em xin – đừng hóa đá! Ai chẳng từng phải qua thời nông nổi, ngu ngơ Đừng giết chết tim yêu bởi một chút dại khờ Hãy sống tốt nghe anh – để biết mình đã xấu! …




VITBEOXN
13:26 13 thg 8 2011

(Empty)



Thanh Hà
23:04 13 thg 8 2011

Cảm ơn Vịt nhiều!

Ngủ ngon nha!



LÍNH CHIẾN
14:51 12 thg 8 2011
Chúc chị cuối tuần ấm áp và hạnh phúc đong đầy nhé!


Thanh Hà
23:03 13 thg 8 2011
Đêm an lành, ấm áp nha em!



quynhmai112005
14:43 12 thg 8 2011

Bài viết thật hay và rất ý nghĩa chị à, biết là thế nhưng làm được thế cũng khó chị nhỉ . Chị em mình cứ lăng nghe lời thì thầm củ trái tim vậy ch..



Thanh Hà
23:01 13 thg 8 2011


Kiên trì là được, phải không em?! - Như là việc gửi lời còm ấy - lâu nay sang nhà ai, muốn gửi lời, chị đều mất rất nhiều thời gian. Có khi bình một bài thơ hoặc truyện ngắn, gửi hoài không được, phải lưu trong máy để khi khác gửi tiếp đó (tiếc mà! ).

Ngủ ngon nha em!



Bantaysach
12:43 12 thg 8 2011


"Thì thầm" cũng chỉ "thì thầm"... Trái tim em đã lặng câm lâu rồi! Đã lâu không thấy nụ cười Để anh níu cả bầu trời cho em!



Thanh Hà
22:57 13 thg 8 2011 

Trái tim em dẫu lặng câm

Trong sâu thẳm vẫn thì thầm ... Anh ơi!

Cuộc đời cướp mất nụ cười

Cảm ơn anh đã níu trời cho em! ...



Hoaquynhnomuon
16:46 11 thg 8 2011
Chị này, em đang có tâm sự không vui, nhưng khi qua nhà chị, đọc entry này với đoạn tâm đắc được chị đánh dấu thì em thấy vô cùng phấn khởi


Thanh Hà
07:43 12 thg 8 2011
Mong rằng em nhanh chóng lấy lại tinh thần và thêm sinh khí để vững bước và tiến xa trên con đường mà em đang đi!

Hoaquynhnomuon
16:45 11 thg 8 2011
Chị này, em đang có tâm sự không vui, nhưng khi qua nhà chị, đọc entry này với đoạn tâm đắc được chị đánh dấu thì em thấy vô cùng phấn khởi như lấy lại tinh thần và thêm sinh khí cho chính mình vậy. kể cả khi ta hành động hoàn

toàn vô vị lợi, cũng không có nghĩa là ta sẽ ngăn ngừa được định kiến và

những lời gièm pha ác ý. Vậy sao ta không bình thản bước qua nó mà đi?. Bài viết rất hay, mong sao bài viết này sẽ ngấm dần cho đến khi em cảm thấy bình thản trở lại và bước qua nó một cách nhẹ nhàng. Cám ơn chị vì những triết lý giản đơn nhưng vô cùng ý nghĩa, sâu sắc mà đôi khi rất ít người nghiệm ra. Chúc chị ngày mới an lành nhé.



Thanh Hà
07:39 12 thg 8 2011
Chị cũng không vui nên con gái mượn về cho chị đọc đó! ...

Hy vọng những triết lý giản đơn nhưng sâu sắc này sẽ ngấm dần cho đến khi em cảm thấy bình thản trở lại và bước qua tâm sự không vui một cách nhẹ nhàng.

Ngày an lành, ấm áp nha em!



DungSg
19:42 10 thg 8 2011


"Chúng ta có một cơ hội duy nhất để sống như mình muốn, làm điều mình tin, sáng tạo điều mình mơ ước, theo đuổi điều mình khao khát, yêu thương người mình yêu. Bạn biết mà, cơ hội đó chính là cuộc đời này - một chớp mắt so với những vì sao. Bởi thế, đừng để mình cứ mãi xoay theo những tiếng ồn ào khác, hãy lắng nghe lời thì thầm của trái tim." Đó không phải là cơ hội mà là quyền mà tạo hóa ban cho như trong các bản tuyên ngôn độc lập nếu được nhìn rộng hơn.Một xã hội phát triển là xã hội giúp cho con người thưc hiện được những diều mong muốn đó và phát huy hết tất cả khả năng vốn có của từng cá nhân Những đoạn được em đánh dấu rất hay và nhiều ý nghĩa nhung thực hiện nó là điều vô cùng khó.Anh chỉ mong muốn mình thực hiện được một phần của nó là cảm thấy hạnh phúc rồi.Bài viết nầy em đưa lên thật hay,nó như những triết lý sống mà rất cần cho nhiều người



Thanh Hà
08:52 11 thg 8 2011

Em cảm ơn anh!

Em cũng như anh vậy - chỉ mong muốn mình thực hiện được một phần của nó là cảm thấy hạnh phúc rồi!

Ngày nhiều niềm vui anh nhé!



Trai Hà Thành
15:07 10 thg 8 2011
Tại sao tôi phải trì hõa ước mơ chỉ vì sợ người khác đánh giá sai về mình? Sao tôi phải sống theo tiêu chuẩn của người khác?.... Rất chí lí, vậy có khi nào em đã lâm vào hoàn cảnh này chưa? nếu có em giải quyết như thế nào? Chúc em chiều thật vui!



Thanh Hà
08:48 11 thg 8 2011
Em chưa kịp vào trả lời anh ..., nhưng trong lời bình của anh Dũng em đã thấy có ý đó rồi (Có thể chỉ là vô tình thôi, anh Dũng cũng không nghĩ đến) - không phải bao giờ người ta cũng có thể làm được tất cả những gì người ta cho là đúng hoặc thấy là chí lý! ... Phải vậy không anh?! ...

Chúc anh một sáng ấm áp!

Bình luận riêng



LÍNH CHIẾN
10:04 31 thg 8 2011
Bà chị bận quá hay sao mà cứ xào bài cũ không dzậy? Ngày mới an lành và hạnh phúc nhé chị!



Thanh Hà
13:20 31 thg 8 2011

Ừ! Chị bận lắm em bé ơi! Năm nay phải làm việc trên mạng nhiều nên thỉnh thoảng nhảy vào ngó nghiêng chút lại ra thôi. Mà cũng chẳng có cảm xúc riêng để viết bài mới nữa! Có bài "viết theo" khi đọc bài của người ta trên trang web này - em đọc cho vui nhé! Chúc em mọi điều tốt lành!: (chia sẻ với "Tạ tình" của tác giả trang web Tuệ Lãng)

Anh đừng khóc trước sông đời xuôi ngược 
Nước mắt đàn ông xin đừng mặn bờ môi 
Em sẽ ru tình anh bằng sắc tím hoa trời 
Cho con sóng đơn côi không làm tim anh ứa máu.

Xin anh đừng lang thang - lạc đà sa mạc nắng 
Chút thanh khiết tình xưa liệu có đủ nuôi mình?
 Trời quan tái, anh ơi, chẳng có sắc trăng thanh
 Đừng biến mình thành tàn tro giữa cõi người lửa cháy!

Biển sẽ xóa dấu chân tình mòn mỏi 
Để anh đặt bước chân yêu trên đường mới rộng dài 
Đừng lặn lội kiếm tìm quá vãng đã tàn phai 
Hãy mài mực đi anh - viết nên trang tình mới!

Em xin nhé, lòng anh, em xin – đừng hóa đá!
 Ai chẳng từng phải qua thời nông nổi, ngu ngơ 
Đừng giết chết tim yêu bởi một chút dại khờ 
Hãy sống tốt nghe anh – để biết mình đã xấu! …



VITBEOXN
13:26 13 thg 8 2011

(Empty)



Thanh Hà
23:04 13 thg 8 2011


Cảm ơn Vịt nhiều!

Ngủ ngon nha!


LÍNH CHIẾN
14:51 12 thg 8 2011
Chúc chị cuối tuần ấm áp và hạnh phúc đong đầy nhé!



Thanh Hà
23:03 13 thg 8 2011
Đêm an lành, ấm áp nha em!



quynhmai112005
14:43 12 thg 8 2011
Bài viết thật hay và rất ý nghĩa chị à, biết là thế nhưng làm được thế cũng khó chị nhỉ . Chị em mình cứ lăng nghe lời thì thầm của trái tim vậy chị nhé!..


Thanh Hà
23:01 13 thg 8 2011
Kiên trì là được, phải không em?! - Như là việc gửi lời còm ấy - lâu nay sang nhà ai, muốn gửi lời, chị đều mất rất nhiều thời gian. Có khi bình một bài thơ hoặc truyện ngắn, gửi hoài không được, phải lưu trong máy để khi khác gửi tiếp đó (tiếc mà! ).
Ngủ ngon nha em!



Bantaysach
12:43 12 thg 8 2011
"Thì thầm" cũng chỉ "thì thầm"... Trái tim em đã lặng câm lâu rồi! Đã lâu không thấy nụ cười Để anh níu cả bầu trời cho em!



Thanh Hà
22:57 13 thg 8 2011

Trái tim em dẫu lặng câm

Trong sâu thẳm vẫn thì thầm ... Anh ơi!

Cuộc đời cướp mất nụ cười

Cảm ơn anh đã níu trời cho em! ...



Hoaquynhnomuon
16:46 11 thg 8 2011
Chị này, em đang có tâm sự không vui, nhưng khi qua nhà chị, đọc entry này với đoạn tâm đắc được chị đánh dấu thì em thấy vô cùng phấn khởi..



Thanh Hà
07:43 12 thg 8 2011
Mong rằng em nhanh chóng lấy lại tinh thần và thêm sinh khí để vững bước và tiến xa trên con đường mà em đang đi!



Hoaquynhnomuon
6:45 11 thg 8 2011
Chị này, em đang có tâm sự không vui, nhưng khi qua nhà chị, đọc entry này với đoạn tâm đắc được chị đánh dấu thì em thấy vô cùng phấn khởi như lấy lại tinh thần và thêm sinh khí cho chính mình vậy. kể cả khi ta hành động hoàn toàn vô vị lợi, cũng không có nghĩa là ta sẽ ngăn ngừa được định kiến và những lời gièm pha ác ý. Vậy sao ta không bình thản bước qua nó mà đi?. Bài viết rất hay, mong sao bài viết này sẽ ngấm dần cho đến khi em cảm thấy bình thản trở lại và bước qua nó một cách nhẹ nhàng. Cám ơn chị vì những triết lý giản đơn nhưng vô cùng ý nghĩa, sâu sắc mà đôi khi rất ít người nghiệm ra. Chúc chị ngày mới an lành nhé.



Thanh Hà
07:39 12 thg 8 2011


Chị cũng không vui nên con gái mượn về cho chị đọc đó! ...

Hy vọng những triết lý giản đơn nhưng sâu sắc này sẽ ngấm dần cho đến khi em cảm thấy bình thản trở lại và bước qua tâm sự không vui một cách nhẹ nhàng.

Ngày an lành, ấm áp nha em!



D
19:42 10 thg 8 2011
"Chúng ta có một cơ hội duy nhất để sống như mình muốn, làm điều mình tin, sáng tạo điều mình mơ ước, theo đuổi điều mình khao khát, yêu thương người mình yêu. Bạn biết mà, cơ hội đó chính là cuộc đời này - một chớp mắt so với những vì sao. Bởi thế, đừng để mình cứ mãi xoay theo những tiếng ồn ào khác, hãy lắng nghe lời thì thầm của trái tim." Đó không phải là cơ hội mà là quyền mà tạo hóa ban cho như trong các bản tuyên ngôn độc lập nếu được nhìn rộng hơn.Một xã hội phát triển là xã hội giúp cho con người thưc hiện được những diều mong muốn đó và phát huy hết tất cả khả năng vốn có của từng cá nhân Những đoạn được em đánh dấu rất hay và nhiều ý nghĩa nhung thực hiện nó là điều vô cùng khó.Anh chỉ mong muốn mình thực hiện được một phần của nó là cảm thấy hạnh phúc rồi.Bài viết nầy em đưa lên thật hay,nó như những triết lý sống mà rất cần cho nhiều người



Thanh Hà
08:52 11 thg 8 2011
Em cảm ơn anh!

Em cũng như anh vậy - chỉ mong muốn mình thực hiện được một phần của nó là cảm thấy hạnh phúc rồi!

Ngày nhiều niềm vui anh nhé!



Trai Hà Thành
15:07 10 thg 8 2011
Tại sao tôi phải trì hõa ước mơ chỉ vì sợ người khác đánh giá sai về mình? Sao tôi phải sống theo tiêu chuẩn của người khác?.... Rất chí lí, vậy có khi nào em đã lâm vào hoàn cảnh này chưa? nếu có em giải quyết như thế nào? Chúc em chiều thật vui!



Thanh Hà
08:48 11 thg 8 2011
Em chưa kịp vào trả lời anh ..., nhưng trong lời bình của anh Dũng em đã thấy có ý đó rồi (Có thể chỉ là vô tình thôi, anh Dũng cũng không nghĩ đến) - không phải bao giờ người ta cũng có thể làm được tất cả những gì người ta cho là đúng hoặc thấy là chí lý! ... Phải vậy không anh?! ...

Chúc anh một sáng ấm áp!



ANH BỘ ĐỘI
07:25 10 thg 8 2011
Bận quá . Nay mới qua thăm TH đây. Thong cảm cho anhbodoi nhé. Lời thầm thì trái tim , Một bài viết, một lời nói từ trái tim đó là lời chân thật dù đó là niềm HP hay nỗi trăn trở lo toan. Dù gì mình cũng mong bạn thật HP Đây là hoa Hạnh phúc . Tặng Thanh Hà Chúc bạn vui



Thanh Hà
08:38 11 thg 8 2011


Cảm ơn anh đã để lại lời, còn tặng em cả hoa Hạnh phúc!

Em mời anh tách cafe buổi sáng!

Chúc anh một ngày tràn đầy niềm vui!



Bethui
19:34 9 thg 8 2011

kể cả khi ta hành động hoàn toàn vô vị lợi, cũng không có nghĩa là ta sẽ ngăn ngừa được định kiến và những lời gièm pha ác ý. Vậy sao ta không..


Thanh Hà
08:19 11 thg 8 2011


Ừ, nếu Bê nghĩ thế!

Nhưng "bình thản bước qua" vẫn khác với "đạp lên" đó Bê!

Chúc Bê một ngày an lành, ấm áp!



tan_262
18:46 9 thg 8 2011

Bài viết Qúa hay, như say rượu nồng. Đọc xong, cảm giác như có cái lan can vịn tựa khá chắc chắn. Ấy là chân lý chăng?



Thanh Hà
08:12 11 thg 8 2011

"Bài viết quá hay

Như say rượu nồng"

Nên anh chẳng nỡ "dòm" không

Để lại dăm chữ cho lòng em vui!

"Chân lý là cái lý có chân"! - em nghe người ta nói thế! ... ...........

Chúc anh vui khỏe! Mà này - em không biết cái "nơi không cần ồn ào" em đang muốn che lấp (theo lời anh nói với anh Huy) là nơi nào đâu đấy! Anh cần phải giải thích cho em về điều này đó!



Foreverurloveinmyheart
16:16 9 thg 8 2011
Bài viết của thanhha thật sâu sắc và cũng đáng để suy ngẫm lắm !!! Mà sao dạo này không làm thơ mà lại chuyển hướng sáng tác thế này !! Chúc thanhha có một chiều vui vẻ !!!



Thanh Hà
08:02 11 thg 8 2011
Nhầm rồi Fo ơi! Thanhha sưu tầm đấy, không sáng tác đâu! (Thực ra nếu thanhha sáng tác thì cũng không phải là "chuyển hướng" - vì thỉnh thoảng vẫn viết văn mà - có điều thanhha không viết hay, có tầm triết lý cao thế này được thôi!)

Chúc Fo một ngày nhiều niềm vui nhé!



LÍNH CHIẾN
11:59 9 thg 8 2011

" Bởi thế, đừng để mình cứ mãi xoay theo những tiếng ồn ào khác, hãy lắng nghe lời thì thầm của trái tim." Mình thích câu cuối này! Chúc bạn hạnh phúc và thành đạt nhé!



Thanh Hà
13:02 9 thg 8 2011


Ừ! Hay phải không bạn! - Đừng để mình cứ mãi xoay theo những tiếng ồn ào khác, hãy lắng nghe tiếng thì thầm của trái tim! ...

Chúc bạn thành công!



Bantaysach
08:28 9 thg 8 2011

Anh thấy câu này làm cho mọi người phải suy ngẫm để tìm ra chân lý: "...Trước hết, hãy tôn trọng người khác. Rồi sau đó, nghe theo chính mình.



Thanh Hà
09:23 9 thg 8 2011
Dạ! Em hiểu rồi! Thật khó phải không anh!

Chúc anh một ngày nhiều niềm vui!