HOÀNG HÔN
Giữa mưa Sài gòn day dứt
Anh tìm những nốt nhạc vui
Nỗi buồn chôn vào sâu thẳm
Hoàng hôn ướt sũng chân trời
Em đến mang theo hơi ấm
Nụ cười tỏa nắng trên môi
Mùa xuân chợt về bên cửa
Để ai xao xuyến bồi hồi
Nụ cười tỏa nắng trên môi
Mùa xuân chợt về bên cửa
Để ai xao xuyến bồi hồi
Như gặp tinh khôi thuở trước
Cái thời nón trắng triền đê
Ngập ngừng lời yêu chưa ngỏ
Gió bay để lạc câu thề
Cái thời nón trắng triền đê
Ngập ngừng lời yêu chưa ngỏ
Gió bay để lạc câu thề
Nẻo đời chông gai lắm lắm
Chân trần anh cũng vượt qua
Cố chạm tay vào hạnh phúc
Ai ngờ đời đẩy anh xa
Chân trần anh cũng vượt qua
Cố chạm tay vào hạnh phúc
Ai ngờ đời đẩy anh xa
Ừ thì Hoàng hôn ..., anh biết
Nhưng mà ... đã muộn chưa em?
Đông tàn sẽ Xuân, em nhỉ?
Tinh khôi nắng ấm môi mềm ...
Nhưng mà ... đã muộn chưa em?
Đông tàn sẽ Xuân, em nhỉ?
Tinh khôi nắng ấm môi mềm ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét