(Cảm tác từ bài thơ của Bùi Thảo)
Dù đen - đỏ hay hồng hay trắng
Tình vẫn nồng một thuở trong ta
Dù người dối trá, điêu ngoa
Tận cùng sâu thẳm vẫn là ... người yêu!
Say mật ngọt như diều say gió
Để đứt dây - méo mó, đắng cay
Tủi hờn đâu dễ tỏ bày
Ai người thương xót dang tay đón mình?!
Xưa ví đừng say tình như thế
Thì hôm nay đâu thể ngả nghiêng
Một ly ... trời đất chung chiêng
Thêm một ly nữa ... muộn phiền bay bay ...
Rót thêm ... rót nữa ... rót thật đầy
Cụng ly nhé! Cụng! Này! - Hằng Nga! ...
Tình giờ như gió bay xa
Ta rơi xuống đất ... vỡ òa niềm đau! ...
Thơ Bùi Thảo:
Ta say
Nâng chén rượu nhìn trăng đùa giỡn
Bóng Hằng Nga lởn vởn day dưa
Ta như là kẻ dư thừa
Buồn bầu bạn rượu say sưa hận tình
Sao lấp lánh lung linh ảo giác
Như mắt nàng phụ bạc tình ta
Thị thành là chốn phồn hoa
Ta về thôn dã tránh xa muộn phiền
Trăng theo bám hằng đêm tiếp diễn
Nàng Hằng Nga ẩn hiện mây che
Gió đưa tiếng diễu cợt nghe
Tim ta đau nhói nỗi tê điếng người
Cạn chén rượu ta cười chua chát
Người ngả nghiêng trời đất quay cuồng
Cuộc tình như thể bán buôn
Hết tiền hết bạn ta buồn nàng lơ
Say cảm tác hồn thơ thi sĩ
Ngẫm ngôn từ ngỏ ý tỏ bày
Rót thêm một chén rượu đầy
Ta lần gục ngã ngất say tình đời.
Dù đen - đỏ hay hồng hay trắng
Tình vẫn nồng một thuở trong ta
Dù người dối trá, điêu ngoa
Tận cùng sâu thẳm vẫn là ... người yêu!
Say mật ngọt như diều say gió
Để đứt dây - méo mó, đắng cay
Tủi hờn đâu dễ tỏ bày
Ai người thương xót dang tay đón mình?!
Xưa ví đừng say tình như thế
Thì hôm nay đâu thể ngả nghiêng
Một ly ... trời đất chung chiêng
Thêm một ly nữa ... muộn phiền bay bay ...
Rót thêm ... rót nữa ... rót thật đầy
Cụng ly nhé! Cụng! Này! - Hằng Nga! ...
Tình giờ như gió bay xa
Ta rơi xuống đất ... vỡ òa niềm đau! ...
Thơ Bùi Thảo:
Ta say
Nâng chén rượu nhìn trăng đùa giỡn
Bóng Hằng Nga lởn vởn day dưa
Ta như là kẻ dư thừa
Buồn bầu bạn rượu say sưa hận tình
Sao lấp lánh lung linh ảo giác
Như mắt nàng phụ bạc tình ta
Thị thành là chốn phồn hoa
Ta về thôn dã tránh xa muộn phiền
Trăng theo bám hằng đêm tiếp diễn
Nàng Hằng Nga ẩn hiện mây che
Gió đưa tiếng diễu cợt nghe
Tim ta đau nhói nỗi tê điếng người
Cạn chén rượu ta cười chua chát
Người ngả nghiêng trời đất quay cuồng
Cuộc tình như thể bán buôn
Hết tiền hết bạn ta buồn nàng lơ
Say cảm tác hồn thơ thi sĩ
Ngẫm ngôn từ ngỏ ý tỏ bày
Rót thêm một chén rượu đầy
Ta lần gục ngã ngất say tình đời.
Bùi Thảo
thanhha vào lần sau cùng lúc: 07:59 31-03-2011
Tận cùng sâu thẳm vẫn là ... người yêu! Thế mới là tình yêu chị nhỉ. Vẫn là chị của em, vẫn đầy nhân ái vị tha, một chút tự ngẫm, một chút xót xa và tình yêu vẫn muôn đời là như thế, buồn vui, tiếc nuối.... Đọc bài thơ của chị, lại nhớ lời người xưa: " rằng hay thì thật là hay Nghe ra ngậm đắng nuốt cay thế nào" Đêm bình yên nhé chị yêu thương!!! Chị đỡ mệt chưa. Ngoài này vẫn lạnh và mưa hoài chị à!!!