Phân vân
Con sóng cuộn trào từ lòng biển
cuồn cuộn tiến vào bờ
nhưng chưa kịp đến bờ sóng đã vội tan đi...Có điều gì làm sóng phân vân
không còn muốn đến hôn bờ nồng nàn, tha thiết?
Anh mãnh liệt như gió thu
Anh ồn ào như sóng biển
Anh hứa đi cùng ta trong suốt cả hành trình
Sao bỗng nhiên nửa chừng anh chuyển sang hướng khác?
Ta phân vân giữa Trời và Đất
Ta phân vân trước biển cả mênh mông
Con sóng tan ra...
Ta cũng muốn biến tan vào lòng biển!...(Cà Ná, chiều buồn 30/01/2000)
Lòng biển
Biển xanh thẳm mênh mông
Từng con sóng khẽ khàng hôn bờ cát trắng
Ta biết lắm - dù biển khơi yên tĩnh
Vẫn giấu ở trong lòng bao lớp sóng suy tư!
Giấu bao đợt sóng ngầm dữ dội dưới tầng sâu
Nhưng trước ta - biển bình yên, xanh thẳm
Nếu cuộc đời chỉ là cho và nhận
Thì biển nhận đắng cay, biển nhận những phũ phàng
Biển trao tặng đất trời tất cả những bình yên
Biển giấu trong lòng mình nỗi buồn đau, tan nát!
Ta chẳng dám ví lòng mình như biển
Nhưng ta nhận đắng cay, ta nhận lấy phũ phàng
Ta đem tặng cho người tất cả những bình yênĐể còn lại trong ta nỗi buồn đau, tan nát...!
(Cà Ná, chiều buồn 30/01/2000)
Thơ tôi là mây trắng của đời tôi!
(Thơ LQV)