Khi lòng anh thành tro than
Em về chỉ thêm chua xót
Khi cái nhìn anh hờ hững
Em đến chỉ thêm bẽ bàng
Mới hay dòng chảy thời gian
Cuốn trôi rất nhiều ký ứcEm còn chưa thôi bỡ ngỡ
Anh trôi sang bến khác rồi
Phải lời anh nơi đầu môi
Nên gió thời gian lấy được?!
Phải tình anh là giọt nước
Nên nắng thời gian mang đi?!
Bao nhiêu câu nói thầm thìAnh rót vào tai kẻ khác
Em sợ thời gian phủ bụi
Tất cả lại thành hư không.
Khi anh chỉ là tro thanEm thương người con gái ấy
Dẫu có nồng nàn như lửa
Cũng không tránh khỏi tro tàn!
Dệt nên cả những vần thơ ấm nồng''
Cho đượm tình vợ , nghĩa chồng
Cho duyên thêm thắm , cho hồng má em .
Lang thang đi nhặt lá vàng rơi
Góp chút dư hương với cuộc đời
Ta đốt ân tình tro bạc phết
Cho làn khói tỏa khắp nơi nơi.
Trời đông lạnh giá hanh hanh nỗi sầu.
Bao nhiêu kỷ niệm bấy lâu ....
Cho ta gặm nhấm một màu nhớ nhung.
Anh về bến ấy ung dung.
Nơi này cô quạnh một vùng hư không.
Đốt lên là cháy thành tro
Thả vào trời đêm vô tận
tất cả sẽ thành hư vô
Nỗi buồn mà như giọt mưa
Vừa rơi..
Tất cả lại thành hư không"
Nhưng em vẫn đợi mong
Một ngày anh quay lại...
Trong lòng em trống trải
Nhớ thương hoài anh ơi!
Chiều gió, nắng chơi vơi
Với tay lên không được
Em vẫn luôn thầm ước
Đời em thuộc anh rồi ...
" Chỉ còn lại trong tim chút tro tàn ảm đạm
Chẳng thể nào cháy lửa nữa đâu anh..."
Cái nhấn chuột vội vàn không chủ ý
Hay một phút lệch đường trong suy nghĩ
Để giờ đi tìm lại bóng hình qua.
Nào Trương Tuyền, Lê Văn Thật, Ngân Gia
Nào em bé Maria, chị Tuyết Khanh đáng kính
Xin lỗi nhé Bình Nguyên, người yêu thơ của lính
Phan Thế Thủy, Lục Bình... những bạn mới quen
Phím gia gia chửi đời trong thói bon chen
Huyền Diệu Thơ viết những câu chan chứa
Và Thủy Trần, Thùy Linh... những cô em khác nữa...
Thúy Quê Hương đanh đá với bạn bè
Những sinh viên tràn ngập nắng trưa hè
Như Ngọc Sa, Vy Vy, Người Yêu Dấu
Ni Na buồn, nào ai có thấu
Diệu Linh Hương, còn du học xa quê
Những cô giáo khoa văn, rất giỏi làm thơ
Như Thụy Kha, Phương Thy, Hồng Thảo...
Tép Thùy Linh đưa những câu chuyện ảo
Mà tính nhân văn soi rọi lòng người
Nào Thanh Hà, Mia, Kim Cúc, Bé Lười
Tím Tường Vi, tím cả trên bờ lốc
Hoa Ngọc Hà ốm nhôm mà chân thật
Hạ Trang đâu? lại nhớ Bóng Bay Hồng,
Thanh Hải về... biết có gặp được Huyền Nhung?
Diệu Thúy tự hào khi: "cha tôi đã từng là người lính..."
Sao yêu quá những con người không toan tính
Viết vô tư như trang trãi lòng mình
Hằng Nga cười trong vũ điệu đẹp xinh
Đóa Champa trên đất Lào tươi mắt
Cô M.C có những lời bình sâu sắc
Như lời phê của một giáo viên văn...
Dã Quỳ ơi, còn nở hoa chăng?
Cho Má Lúm Đồng Tiền tặng Người Con Gái Việt
Ôi những bạn bè ta, những tình yêu tha thiết
Như Hoa Xuân mãi miết dạo chơi...
Nào còn nhiều, nhiều lắm... các bạn của ta ơi
Nhưng xin lỗi đã làm rơi danh sách
Ôi bờ lốc, tự do ghi chép
Tự do lưu, xóa bất kỳ ai
Trong đó ta bắt gặp những thiên tài
Mà ngoài đời, mắt thường sao thấy được
Đã một thuở ta từng ao ước
Có một ngày gặp mặt cùng nhau
Sao bây giờ, tự giết lòng đau
Ta xin lỗi, vạn lần xin lỗi.
... ...
"Biet bao gio ta moi lai gap nhau
Dau chan anh le loi in tren cat
Dem nay anh la canh buom phieu bat
Lenh denh buon trong bien ca co don
Chua mot lan nhan duoc nu hon
Chua mot lan dat tay em tren cat
Tinh yeu gan qua ma song thi xo dat
Xoay lung roi anh moi biet minh yeu
Hen gap nhe nhung buoi chieu
Khi song khong con xo dat
Con thuyen anh gan mai ben bo em!