Em chỉ là bông hoa cỏ khiêm nhường
bé nhỏ
cô đơn
Làn hương bay rụt rè, tội nghiệp
Anh đã đến với cỏ khi nỗi buồn vò xé
Anh đã bứt cỏ mềm cho dịu bớt nỗi đau
Cỏ mơn man tay anh
cỏ mơn man hồn anh
Cỏ dịu dàng lắng nghe anh kể chuyện...
Em chỉ là bông hoa cỏ khiêm nhường nép dưới chân anh khi anh cần trìu mến
Dấu chân anh làm lá cỏ nát nhàu
Anh sẽ tiếp tục cuộc hành trình khi dịu bớt nỗi đau
Không nhớ đến những dịu dàng hoa cỏ!
bé nhỏ
cô đơn
Làn hương bay rụt rè, tội nghiệp
Anh đã đến với cỏ khi nỗi buồn vò xé
Anh đã bứt cỏ mềm cho dịu bớt nỗi đau
Cỏ mơn man tay anh
cỏ mơn man hồn anh
Cỏ dịu dàng lắng nghe anh kể chuyện...
Em chỉ là bông hoa cỏ khiêm nhường nép dưới chân anh khi anh cần trìu mến
Dấu chân anh làm lá cỏ nát nhàu
Anh sẽ tiếp tục cuộc hành trình khi dịu bớt nỗi đau
Không nhớ đến những dịu dàng hoa cỏ!
- Anh sẽ tiếp tục cuộc hành trình khi dịu bớt nỗi đau Không nhớ đến những dịu dàng hoa cỏ Nhưng e vẫn thế vẫn khiêm nhường bé nhỏ Vẫn chất chứa những êm đềm dưới lối anh qua. Và sẽ chẳng bao giờ em thấy xót xa Vì hoa cỏ chỉ cho đi mà không mong nhận lại. Nếu như anh còn nỗi đau như vậy Hãy trở về với hoa cỏ miên man.Trả lời nhận xét này
- Dịu dàng hoa cỏ... mùa xuân!Trả lời nhận xét này
- "Tiếng thương theo ngọn gió trời...xa bay...!" Vẫn là hoa của Cỏ May Vì thương yêu quá nên hay bám người! Đã yêu yêu cả cuộc đời Ghét ai ghét cả những lời đong đưa Yêu nhau trên cả say sưa Vải dày, vải cứng đâu chừa được em! Hoang sơ vẫn trọn niềm tin Mặc cho bão tố...trinh nguyên em chờ...Trả lời nhận xét này
- diu dang !Trả lời nhận xét này
- Tặng bạn bài thơ này nhé THOÁNG NGHĨ VỀ CỎ Người ta nói yêu nhau , yêu và hôn trên cỏ Người ta nói chia ly , nói những điều đổ vỡ Cỏ lắng lòng nghe hết . Thản nhiên xanh... Người ta cuốc lên cỏ , người ta trồng cỏ xuống Hết thảy nổi bi quan , hết thảy niềm hy vọng Cỏ nhận mình đau đấy . Thản nhiên xanh .... Lịch sử bước qua những vương triều vong thịnh Cỏ đã đắp lên vua , cỏ đã trùm lên lính Cỏ công bằng , nhân ái .Thản nhiên xanh ... Cao hơn mọi khổ đau , cao hơn nhiều hạnh phúc Cỏ biếc như niềm vui , cỏ xanh như nước mắt Vẫn nhận mình thấp bé . Thản nhiên xanh ... Thơ của TRƯƠNG NAM HƯƠNGTrả lời nhận xét này
- Anh ra bãi cỏ anh nằm . Tay xoa mặt cỏ Nhủ thầm là em . Tự dưng anh thấy khát thèm . Tự dưng anh muốn Có em Lúc này !Trả lời nhận xét này
- Nếu một mai ta hóa thành hoa cỏ Mặc cho đời cứ chà đạp dẫm lên Thì dẫu thế cũng vui lòng em nhỉ ? Khi lòng ta hương tỏa khắp mọi miền Buổi tối bình yên Thanhha nhé !Trả lời nhận xét này
- Người ta khoe sắc trên cao Cỏ em chỉ dám thì thào dưới chân Thân em một sắc xanh ngần Không em, hỏi : Liệu mùa xuân có về ?Trả lời nhận xét này
- Em hiền hậu như bông hoa đồng nội Làm đẹp cuộc đời bằng chút sắc hương Anh - du khách hay kẻ đi tìm Bỗng sững lại và chiều êm chợt đến.Trả lời nhận xét này
- Hạnh phúc của người chinh là hạnh phúc của ta, có phải thế không T.H.?Trả lời nhận xét này
- Em là cỏ hay là hoa Bàn chân ai dẫm , xót xa anh nhìn Thôi thì giữ lại bên mình Chút hương thơm gió vô tình .. thoảng qua ! Một đời làm kiếp cỏ hoa Nát thân cũng để người qua ..vừa lòngTrả lời nhận xét này
- Em là cỏ hay là hoa Bàn chân ai dẫm , xót xa anh nhìn Thôi thì giữ lại bên mình Chút hương thơm gió vô tình .. thoảng qua ! Một đời làm kiếp cỏ hoa Nát thân cũng để người qua ..vừa lòngTrả lời nhận xét này
- Muốn đem xanh mát cho đời . Mà không tránh được tay người Nhổ đi . Nhưng mà buồn để làm chi . Chỉ còn chút rễ , em thì lại xanh >Trả lời nhận xét này
- Hình ảnh ngọn cỏ , trong bài làm mình nhớ mấy câu thơ này , ko sát lắm với bài của Thanhha nhưng "ép ý " cũng tạm vậy Đi qua ngưỡng cửa hồn anh Em run như ngọn cỏ xanh trên đồi Biết ko đến được tình yêu Cố bình tâm nói mấy điều vu vơ Cuối tuần vui nha HàTrả lời nhận xét này
- Vẫn là hoa cỏ "dại khờ" Để cho anh phải ngẩn ngơ đi tìm Bây giờ vẫn cảnh trốn tìm Đến gần em lại lặng im đâu rồi? Vẫn là hoa cỏ một thời Dịu dàng khoe sắc, sáng ngời trời Thu...Trả lời nhận xét này