Em đi, em đến phương trời cách xa...
Biết rằng...chẳng được mặn mà
Nhưng sao vẫn thấy như là đang yêu?
Biết rằng...không sớm thì chiều
Trời se không được bởi nhiều trái ngang
Bước chân ai vội, vội vàng
Bỏ trầu cau lại với hàng mồng tơi?
Thôi đừng đổ bạc cho vôi
Để trầu cau thắm đẹp đôi đó mà!
Biết rằng...anh sắp rời xa
Để cho em được về nhà thảnh thơi
Dòng sông kia đã thay lời cho em
Biết rằng...một ánh sao đêm
Chẳng làm cho tỏ sáng thêm bầu trời
Hôm nay đã cách xa vời
Biết rằng...nhớ lại để rồi lòng đau...
Biết rằng...chẳng ở cùng nhau
Dùng dằng chi để lệ sầu chờ mong!
Biết rằng...Thôi! Thế là xong
Trời xanh con sáo sổ lồng bay xa...
Qua làm sao được...để anh gặp nàng?
Ừ thì có thác, có ghềnh
Nhưng còn bao khúc êm đềm đấy thôi!
Qua bến lở, tới bến bồi
Chẳng gì thì cũng ... một thời tình chung!
Gặp nhau ... tay bắt mặt mừng
Tình xưa nghĩa cũ ... rưng rưng trong lòng !...
Biết rằng ... người cũ vẫn mong
Ai ơi ... ngàn vạn thác ghềnh đáng chi!?
Gặp nhau rồi lại chân đi không đành?
Biết rằng...qua được thác ghềnh
Nhưng qua sao được lênh đênh cuộc đời?
Dòng sông bên lở, bên bồi
Bên trong, bên đục ngậm ngùi cho ai?
Thôi đành đến cõi Phật Đài
Chuông chùa đã điểm hồi dài boong...boong!!!
Nhưng qua sao được lênh đênh cuộc đời?"
Sông quê một mảnh thuyền trôi
Bến quê con nước đầy vơi theo dòng
Ngậm ngùi bên đục, bên trong
Bên bồi, bên lở ... đau lòng người xa ...
Vẳng đâu một tiếng chuông chùa
Liệu rằng có kẻ ... bỏ bùa cho sư?
Liệu rằng có kẻ...bỏ bùa cho sư?"
Bởi lòng nhiều nỗi ưu tư
Cho nên vẫn phải sớm, trưa vào chùa
Biết rằng...về chốn hư vô
Tĩnh tâm nghe lại Nam Mô nguyện cầu...
Trần ai còn lắm khổ đau
Tơ duyên đứt mối nỗi sầu riêng ai?
Biết rằng...tiếng mõ sớm mai
Nặng lòng kinh Phật...nhạt phai má hồng...
Vắng anh ... chống chếnh cả trời
Em anh ngơ ngẩn ... đứng ngồi không yên.
Thế mà ... anh "lặn" biệt tăm
Chim trời, cá nước ... em tìm sao đây????
Tuy chưa giáp mặt nhưng say vì tình!
Vẫn chưa nhìn thấy bóng hình
Nhưng anh vẫn ở tim mình đâu xa?
Em đừng "cưỡi ngựa xem hoa"
Lại thầm oán trách anh là "biệt tăm"!
21:07 30-09-2010
Một năm..."cóc mở miệng" rồi
Nay em nhớ lại thay lời "tri ân"
Trước xa...nay lại thấy gần
Chưa quen thì kín...dần dần lại "thưa"
Nhớ em đôi mắt đong đưa
Nhìn ai người đó...ngẩn ngơ sững sờ!
Thả hồn vào những vần thơ
Tâm tư nhắn gửi bây giờ cho ai?
Một năm - chưa phải là dài
Nỗi niềm em muốn trao lời người xưa!
Anh ơi! Em nào có muốn đong đưa
Em nào để được sững sờ cho ai!?
"Một năm - chưa phải là dài"
Tâm tư - em biết gửi ai bây giờ?
Một năm - ai đợi, ai chờ
Ai đưa em tới bến bờ yêu thương?
Trước xa ... nay có thấy gần
Để em ... ra dậu cúc tần ... đợi ai?!
Mờ mờ...ảo ảo sương mai
Bóng nàng Tô Thị chờ hoài người xa
Mồng tơi đã một mùa hoa
Cúc tần bên ấy xót xa...ngậm ngùi:
Người xưa...xưa lắm đâu rồi
Người nay "nỏ" thấy để lời gió bay?
"Đong đưa"...con mắt thơ ngây
Vần thơ nhoà nhạt tháng ngày cho nhau
Một năm thôi! Có gì đâu
Ô hay!...Tóc đã đổi màu vì yêu!!!
- Cúc tần ... vời vợi tháng năm
Người xưa ... nay vẫn nhớ thầm người xa.
Mồng tơi thêm mấy mùa hoa
Cho ai hái ngọn ... bắc qua làm cầu ...
Một năm chỉ một mùa ngâu
Mà sao tóc vẫn đổi màu vì yêu!?... -
thanhha
Cách đây 1 phút
Bantaysach
05:13 02-10-2010
Mờ mờ...ảo ảo sương mai
Bóng nàng Tô Thị chờ hoài người xa
Mồng tơi đã một mùa hoa
Cúc tần bên ấy xót xa...ngậm ngùi:
Người Xưa...xưa lắm đâu rồi
Người Nay "nỏ" thấy để lời gío bay?
"Đong đưa"...con mắt thơ ngây
Vần thơ nhòa nhạt tháng ngày cho nhau.
Một năm thôi! Có gì đâu
Ô hay!...tóc đã đổi màu vì yêu!!!
Trả lời Cúc tần ... vời vợi tháng năm
Người xưa ... nay vẫn nhớ thầm người xa.
Mồng tơi thêm mấy mùa hoa
Cho ai hái ngọn ... bắc qua làm cầu ...
Một năm chỉ một mùa ngâu
Mà sao ai vẫn bạc đầu vì trông!?...
Đò neo bến đợi ... có mình, có ta
Dòng sông ... con nước hiền hòa
Êm đềm dịu nhẹ ru ta, ru mình ...
Qua bao là thác, là ghềnh
Ta về viết tiếp khúc tình cùng ai!
Trăng khuya lẻ bóng, sương mai lạnh lòng
Người xưa ơi ... biết hay không
Bên triền đê vắng ... dòng sông hững hờ ...
Xót câu "một mất, mười ngờ"
Anh đi, em đứng bên bờ đợi trông ...
Biết rằng ... người ấy vẫn mong
Người xa ơi ... có hẹn không - ngày về? ...
Biết rằng...định nói lại thôi
Dòng sông kia đã thay lời cho em
Trên dòng sông vắng ... thu về xôn xao
Ngược dòng ... nhặt chút hanh hao
Tình xưa, nghĩa cũ ... nối sao cho gần?
Ngại ngùng ... dè dặt bước chân
Câu thơ thả xuống ... bần thần lòng ai
Mím môi ... thương tiếng thở dài
Mình em ... ở một phía này ... không anh ...
"Dòng sông ngăn cách ta - mình"
Chẳng cầu, chẳng bến nên tình ... phôi phai!
Mối tình anh đã để rơi mất rồi..."
"Biết rằng...định nói lại thôi
Dòng sông kia đã thay lời cho em"
Tưởng là gió nhẹ, sóng êm
Dợm chân ... em bước lên thềm người ta
Anh thì đã ở cách xa
Một mình thân gái ... nên ra thế này...
Cũng không sóng cả, đò đầy
Nhưng đâu cầu nối bến này, bờ kia?
Xóm làng ... cách một con đê
Mình em ... bóng nhỏ ... đi về buồn tênh ...
Biết rằng ... em vẫn cần anh
Mà sao anh nỡ ... để thành xa xôi ...
Tình đầu ... đã lỡ đánh rơi
Tiếc duyên ... chỉ biết thả lời ... theo sông!!!!...