(Viết cho Bạn. Viết cho Tôi)
Trường THCS Lê Mao, THPT Nghi Lộc, xã Nghi Trung thân thương, yêu dấu - nơi cô sinh viên hồn nhiên, dại khờ bước những bước chập chững đầu tiên trên con đường sự nghiệp. Núi Quyết, sông Lam - những địa danh ru hồn tôi một thuở - những ngọn núi, bờ sông in dày dấu chân tôi - chẳng thể nào phai mờ trong ký ức của tôi! Rồi nông trường chè nào đó mờ xa trong dĩ vãng. Mảnh đất chân mộc Thạch Hà. Thị xã Hà Tĩnh ... Mỗi cái tên là một tấm chân tình tôi khắc cốt ghi tâm!
Tôi đã qua bốn mùa hè nắng lửa trên đất Thành Vinh. Đóng cửa chặt rồi mà cát vẫn lọt vào từng phòng ký túc xá, phủ đầy giường, bám đầy quần áo. Cỏ cây xơ xác, quắt queo trong cái nắng bỏng rát cả da người. Tôi đã qua một tháng đầu hè nơi vùng đất Thạch Hà khô cằn, cát cháy ... Để bây giờ nhìn biển nước mênh mông mà quặn thắt cả lòng!
Nghệ An ơi! Hà Tĩnh ơi! Bao bạn bè, bao người thân thương của tôi nơi ấy! Một chút tình riêng và khắc khoải một tình chung!
..
|
Lòng tôi gửi về một miền quê yêu dấu! Mến thương ơi, xa mặt chẳng cách lòng! Lời thương vượt qua trăm ngàn con sóng. Mong ấm áp tình nồng chặn mưa lạnh, bão dông!!!! |
Xin Chuc chị hạnh phúc và sưc khỏe để lo cho gia đình và cho mọi người
Đặng trường Giang
...nhưng ..chị biết về quê của em hơi bị nhiều...thế thì cho em ôm chị một cái thật chặt nhé!
Chúc chị cuối tuần vui!
MÙA ĐÔNG THIẾU ÁO, HÈ THỜI THIẾU ĂN
NƠI XA XÔI ẤY MIỀN TRUNG
GẶP CƠN LŨ CUỐN, BÃO BÙNG KHỔ ĐAU
LÀM CON DÂN NƯỚC VIỆT MÌNH
NHÌN DÂN ĐÓI KHỔ LÒNG MÌNH SÓT SA *************************************************** CỐ LÊN THANHHA NHÉ
Nói sao cho hết tình người thuỷ chung
Bao năm giông tố bão bùng
Tan hoang nhà cửa khiến lòng còn đau
Cửa nhà đổ vỡ còn đâu
Bao nhiêu của cải hoa màu cuốn trôi
Lũ kia vội cướp bao người
Mẹ già nhỏ lệ nghẹn lời đêm khuya
Cháo rau xin hãy sẻ chia
Để cho mẹ thức đêm khuya ấm lòng
Phương xa con thấy đau lòng
Mẹ ơi đêm vắng lệ dòng đừng rơi
Lòng con biết mẹ khổ rồi
Con thương mẹ vẫn ngậm ngùi hằng đêm
Đã nghèo mẹ lại nghèo thêm
Miếng cơm lũ cướp bao đêm mẹ buồn
Tình người chia sẻ yêu thương
Trẻ thơ cắp sách đến trường chung vui
Miếng cơm lũ cứơp đi rồi
Thì ta gắng sức xây đời lại thôi
Tiếng thơ vang giữa đất trời
Mà sao con thấy nghẹn lời nhớ quê.