Khoảng cách
(cho Q và đảo của tôi!)
Cứ ngỡ rằng chỉ cách một tầm tay
Nhưng sao giữa hai ta lại là một khoảng không vời vợi?
Biển mênh mông, em đi hoài không tới
Chẳng bến bờ nào đón đợi bước chân em!
Chẳng bến bờ nào còn nhớ bước chân quen
Nên em thành con nai bơ vơ với đôi mắt buồn ngơ ngác
Biển rộng quá nên người đành bất lực
Gần đã rất gần, mà xa lại càng xa!
Vẫn biết rằng chỉ cách một tầm tay
Nhưng có thể chẳng bao giờ em tới được
Cái khoảng cách trớ trêu, cái vách ngăn Hư - Thực
Vách ngăn không dấu ấn giữa cuộc đời!
(Ngư Lộc - Hậu Lộc, tháng 12.1990)
Gió mưa chi nhiều cho lòng bỗng chơi vơi
Đảo gần hoá xa xôi, vách ngăn thành sừng sững
Sao em chẳng về đây trong những ngày biển lặng?
Cứ chủ quan hoài: chỉ cách một tầm tay...?!
(Yên Định, tháng 1.1991)
Thân ái!