Bỗng nhiên gặp lại bài thơ yêu thích trong blog một người...Mạn phép copy mang về nhà mình giữ lấy!
RỒI SẼ CÓ MỘT NGÀY TA NGOÁI LẠI – Đinh Thị Thu Vân
Thư mục: THƠ CHỌN LỌC THẾ KỶ 20 |
Đăng ngày: 09:30 24-09-2009
Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại
Bạn bè ơi khi ấy có còn nhau?
Cơn lốc đời đưa đẩy bạn về đâu
Ta ngoái lại tìm nhau, e mất dấu!
Ta ngoái lại tìm nhau mong ẩn náu
Góc bạn bè êm ấm, càm thông ơi
Ta ngoái lại rụng rời đôi cánh mỏi
Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi.
Ta ngoái lại tìm nhau, đừng sỏi đá
Đừng vập dùi chi nữa, trái tim hoang
Thôi đừng nhớ, đừng quên, đừng xa vắng
Xin một lần tha thứ thuở lang thang.
Tha thứ nhé, bạn ơi đừng cay đắng
Ta quẩn quanh nuôi giữ xót xa mình
Tha thứ nhé, niềm vui không vóc dáng
Thuở đam mê bạn bè khuất xa dần.
Rồi sẽ có một ngày sau tháng ngày dâu bể
Chúng mình cùng ngoái lại tìm nhau
Ta nói yêu thương khi mắt đổi thay màu
Bàn tay héo cầm lên cho ấm mãi.
Trái tim héo, nụ cười xưa dẫu héo
Chi xin đừng tàn lụi chút niềm tin
Dẫu mong manh vụn vỡ chẳng nguyên lành
Xin hãy có một ngày nhen nhóm lại.
Chúc mừng năm mới! Chúc hạnh phúc
Còn tôi thì chẳng bao giờ đợi xuân
Chiều nay mai nở đầy sân
Mình tôi ngớ ngẩn buâng khuâng giữa đời.
Ánh mắt anh sẽ làm em đau khổ,
Trái tim này không thể còn đủ chổ
Cho nổi buồn, em đã trót vươn mang.
Anh đi rồi, sẽ đóng bụi thời gian,
Trên lối cỏ hai ta cùng chung bước
Chiếc ghế đá trong công viên ngày trước,
Ngẩn ngơ tìm đôi bạn nhỏ thân yêu.
Anh đi rồi, căn phòng cũ buồn hiu,
Nổi niềm em không cùng ai thố lộ,
Con bướm trắng chập chờn bên cửa sổ
Giờ không anh, cũng lặng lẻ...bỏ đi rồi.
Nếu không về... đừng ngoảnh lại NGƯỜI ƠI!...
Chúc chị thanhha luôn vui mỗi ngày và cuộc sống luôn ngập tràn niềm hạnh phúc nha!
Bàn tay héo, cầm lên cho ấm mãi"...
Thật là đẹp khi tình yêu nở muộn vào cái tuổi "chớm già"! Ta đừng cho đó là điều không tưởng! Tình yêu có cần chi tuổi tác, đâu chỉ có những lời nói sáo rỗng. Tình muộn như hoàng hôn màu tím! Tình yêu lúc xế chiều (nắng quái chiều hôm) nó cháy bỏng, nó rực rỡ trước khi mặt trời vụt tắt. Chính vì vậy, khi mắt mờ, tay héo tình yêu mới cảm nhận được. Đôi tình nhân già mới thốt được những lời nói yêu thương mặc dù lúc này "trái tim héo, nụ cười xưa dẫu héo"...Ta mừng cho họ, mừng cho đôi uyên ương được gặp nhau, được đem tiếng nói yêu thương, được đem trái tim của mình trao gửi cho nhau! Đọc và cảm nhận bài thơ trên tôi chợt nhớ cách đây gần tuần trên một tờ báo điện tử có đăng tin một thanh niên dân tộc 36 tuổi, làm lễ kết hôn với cụ bà 80 tuổi, mặc cho gia đình và dư luận phản đối nhưng họ vẫn quyết tâm làm lễ cưới. Nhìn bức ảnh họ chụp tôi thấy cụ bà miệng móm mém nhưng nụ cười tràn đầy hạnh phúc. Nhân đây tôi cũng chân thành chúc phúc cho họ.