Không đề
(Nguyễn Thị Hồng Ngát)
Thơ em dù có giọng buồn
Bởi bao năm tháng bồn chồn đợi mong
Đợi người tuy rõ hình dong
Nhưng không biết được tấm lòng đẩy đưa
Cả tin cũng đã có thừa
Cho nên suốt cả bốn mùa thương vay
Bao năm nhìn lại bàn tay
Dấu nhầm, dấu xóa cứ đầy mãi lên
Thức nhiều cho mắt quầng thêm
Đoạn đường ngắn được bao đêm giấc lànhLại liều khi nói yêu anh
Lại nông nổi khi thấy mình vẩn vơ
Phơi mình ra giữa bài thơ
Nào em có giấu nỗi chờ, nỗi mong
Nếu anh vẫn chẳng hết lòng
Thì thơ ơi, cánh buồm dong phương nào?
Lại cười chứ biết làm sao
Lại hát cái giọng nghêu ngao...thương mình!...
Số đông mà "thụi" ... giơ tay xin hàng!
Thôi thì ... anh lại phải nhường
Làm anh thật khó, cùng đường tránh thôi.
Cho lão cảnh sát lăn quay ra nhà
Đâu còn bắt nạt được ta
Chị em mình quát : Hai ... Ba ... bắt hàng.
Liên thanh , mình bắn từng tràng
Cho ''lão'' ấy phải đầu hàng , lăn quay
Cho ''lão'' cảnh sát đi đời một băng
Liên thanh em bắn tằng ... tằng...
Cho ''lão'' ấy phải ''nhăn răng'' ( cười ) xin hàng !
Chứ không phải "cái ấy đâu" mà ngờ!
"Cãi" đây là "cãi" với thơ,
Để xem ai được, ai thua thế nào!
Cuối cùng ... Hà phải cúi chào
Vậy em "xử lý" làm sao Ngangia???
Anh đâu có tính "lèm nhèm" như ai!
Tại vì em cứ đùa dai:
Cái đúng em nhận, cái sai đổi người.
Thì anh cũng chịu ... chờ lâu nguội rôì!
Lời chào cao lắm em ơi
Em vẫn từ chối, anh xơi ... một mình!!!
"Cắn cơm không vỡ, cắn tiền vỡ đôi"!!!
Đấu khẩu cũng đã mệt rồi
Mà em có nhịn một lời nào đâu!
Cỗ đây chỉ có thịt trâu,
Khẩn trương em nhé, ra mau anh chờ!!!
Nên anh cứ phải sa đà vậy thôi!
Cần chi đèn sáng em ơi!
Thương nhau chỉ nói một lời là xong!!!
Vậy thì...mình phải hiền lành lại thôi
Chọc anh Huy mỏi miệng rồi
Giờ...ai có cỗ cho tôi với nào!?
Sông kia còn có khúc vào khúc ra
Em ơi! Đừng quá lo xa,
"Bấc đâu, dầu đấy" ... chỉ ta với mình
"Bấc đâu, dầu đấy" ... sông sâu mặc người.
Rủi, may là chuyện của trời,
Tránh sao cho được miệng người, miệng ta.
Đã nguôi thì nỡ ai nào trách ai?
Mải chơi là chuyện con trai
"Thức lâu mới biết đêm dài" chứ em.
Gió to, bão lớn có sao đâu mà.
Bởi vì Trời - Đất một nhà:
Lúc "Thăng" đã có Ngân Hà giúp anh
Lúc "Giáng", phải "giáng" cho nhanh
Đất yêu, đất đón mừng anh trở về.
Bởi vì em quá đàng hanh đấy mà!
"Trời chiều" ... chẳng dám bỏ qua
Em - Anh "giáng sức" gọi là ... (là cái chi)???
"Diều" nằm dưới "sáo" phiêu lưu lắm rồi
Thênh thang ở giữa mây trời
Ngắm nhìn thiên hạ em ơi "khép" hờ!!!
Ra khơi nghe được "sáo diều" vi vu!!!
Nào em có giấu nỗi chờ, nỗi mong".
Tại vì phận gái long đong
Tìm đâu cho thấy Duyên hồng cho em?
"Khép" mình trong kiếp đa đoan
Tình riêng rộng "mở" ... muôn vàn lời yêu.