"Sương rơi trong mắt, xóa nhòa trang thơ" Một màu tim tím
ngây thơ Thủy chung em đợi, em chờ người thương Nhụy hoa
còn ngậm gịot sương Cánh hoa tinh khiết chưa vương bụi trần
Mối tình em để trong anh Dẫu cho cách trở, mong manh em
chờ!
Vẫn
màu hoa ấy ngây thơ "Thuỷ chung em đợi, em chờ người thương" Người đi
xa cách muôn phương Mặc em với nỗi vấn vương trong lòng Nhuỵ hoa loáng
ướt - sầu đong Người ơi ... sao để tơ hồng đứt dây?
Là
hoa bìm tím mong manh Hay tình xưa đã hóa thành câu thơ. Lối thề em vẫn
đợi chờ Sao anh tìm mãi giấc mơ nơi nào. HI.Cháu hỏi riêng cô Thanh Hà
chút nhé: (Mà cô Th_H huyên nào? Cháu_ quê rau má, xin chào đồng hương!
Cũng là gần với Thọ Xuân, Nơi đền Đồng Cổ đưa chân cháu về ).
Tình
xưa ... chẳng phải sắc hoa Trong em ... màu ấy đậm đà, người ơi! Bây
giờ cách biển xa trời Lối xưa ... hoa tím ... rối bời trang thơ! Cô
không ở Thọ Xuân đâu. Cô ở huyện bên cạnh. (Bên này bờ của con sông Chu
cháu à!). Bình Yên biết mấy - quê mình Định về mấy bận - chưa thành -
buồn thay! ... Cô chúc đồng hương vui khoẻ nhé!
Trăng đêm hôm ấy.... bên thềm Hoa bìm anh đã
tặng em rồi mà Cớ sao em lại xót xa
Để trang thơ ướt nhạt nhòa em ơi ! Người gì mà
nhanh quên quá Xin thưa rằng ...người Thanh Hóa! ( hiiii ) Quên rồi
thì sẽ làm sao ? Không sao ! Nhưng mà lòng thấy nao nao
Bìm
bìm vẫn tím đường quê Bìm bìm vẫn tím lời thề năm xưa Bìm bìm tím đến
thẫn thờ Cho ta sáng nhớ, trưa chờ, chiều mong ... Nếu không xa mặt cách
lòng Người ơi ... em đợi ... một vòng tay ôm! (Chị nhớ 'trổ tài' tiếp
nha chị!)
Ngày xưa anh tặng hoa bìm Bâng khuâng có bóng ai nhìn xót xa
Bây giờ lối ấy em qua Em còn nhớ bóng ..bông hoa bìm bìm Cả
đời anh mãi đi tìm Dáng hoa tím biếc ...hoa bìm em ơi !
Anh đâu có tặng hoa bìm Chỉ là lối hẹn ... bên thềm trăng xưa ... Dậu bìm bìm tím đơn sơ Để thương, để nhớ, để chờ, để mong ... Tím xưa ... nhạt đến não lòng Nên hoa còn đó ... người không thấy về!?
Thuỷ chung màu tím... mong manh Chứa chan, chan chưá cũng đành rời xa
sương rơi...ướt mí... người ta Tình xưa còn lại - câu ca...não
lòng Thấy em gái khen, chị cũng tự huyễn hoặc mình và... ''làm
thơ'' tiếp
Người
giờ ... còn nhớ em không? Lời thương em nén ... để lòng nhói đau! Mong
manh tím sắc - nhạt màu Câu thơ gói lại nỗi sầu riêng em! Chị bắt đầu
trổ tài rồi! Em lại thua như thua anh mất thôi!
Bìm bìm tím đến mong manh Màu hoa chan chứa tình anh với nàng Nhưng
rồi duyên phận lỡ làng Để sương ướt mí, bẽ bàng tình ai? Hi hi! Em thấy
lặp mà chưa biết sửa. Chị nhanh quá! Vậy là hoàn hảo rồi đó chị!
Bìm bìm tím đến mong manh Màu hoa chan chứa tình anh với nàng Nhưng
rồi duyên phận lỡ làng Để sương ướt mí, lỡ làng tình ai? '' Ăn
theo'' HH,, chị cũng có vài câu văn vần ( không phải là thơ đâu nha)
Ôi!
Chị quay lại blog rồi sao? Em cảm ơn chị! Thơ chị nhẹ nhàng mà hay lắm
đó! Mong manh ... sắc tím thuỷ chung Dù cho chan chứa ... cũng không bến
bờ ... Sương rơi ... mí ướt - sững sờ Tình xưa còn lại - câu thơ ...
ướt lòng!
Cảm
ơn đồng hương nha! Quá khen! Quá khen!... Mình đưa bài thơ cũ này ra
... để thử xem có thể trả lời lời bình bình thường được không đó Hạnh.
Hạnh xem này - được rồi đó. Mừng ghê! Vậy là chấm dứt cảnh ... ôm đi chỗ
khác để trả lời - ôm đi chỗ khác mới trả lời được rồi! À, mình không
phải ở Thọ Xuân đâu nhé! Mình ở huyện khác. Cạnh Thọ Xuân thôi. Chúc
Hạnh một ngày mới tràn đầy niềm vui, hạnh phúc!
đến mong manh Bài thơ đẹp tựa như tranh ... tím ... buồn ( đồng hương 50% ơi nghĩ ko ra từ nào cho ...thơ )