Lời chiều
Bất ngờ gặp mắt anh
Em quay đầu, bối rối
Có gì tha thiết quá
Trong mắt người xa quê?!
Em chẳng muốn chiều đi
Dù hoàng hôn đã tím
Dù trời chiều thăm thẳm
Đã lấp lánh vì sao.Chẳng hiểu bởi vì đâu
Chiều bỗng trôi vội thế!
Như trời xanh thăm thẳm
Mắt anh chứa bao điều!Em chẳng biết nói gì,
Chỉ nhìn anh yên lặng
Lời thương người cầm súng
Chiều nói hộ em rồi!
(Vinh, 1987)
Áo xanh tuy bạc, vẫn còn tình thương.
Màu xanh áo của quê hương,
Màu xanh cũng của chiến trường năm xưa.
Ai ơi! Ngày ấy ... bây giờ
Đã lâu sao vẫn thẫn thờ chờ nhau?
Xin đừng nhắc lại nỗi đau...
Có duyên, không phận còn đâu hỡi người!!!
Chiều nói hộ em rồi!