Ẩn trong đám lá xanh
Một bông hoa trắng muốt
Hương dịu dàng e ấp
Thoảng bay trong gió chiều.
Sâu trong đáy mắt người
Là yêu thương tha thiết
Lời trên môi dè dặt
Ngập ngừng làn heo may!
Ôi! Ngọc Lan, Ngọc Lan!
Cành cây vươn cứng cáp
Nụ hoa tròn e ấp
Yếu đuối và ngây thơ!
Tình em - Hoa Ngọc Lan
Nồng nàn nhưng lặng lẽ
Bao điều da diết thế
Đem ủ kín trong lòng!
- phuongnguyen1206@gmail.comTrả lời nhận xét này
- Mai Liệu ơi! H đưa bài thơ về hoa Ngọc Lan lên đây sau khi cùng nhắc với Liệu về kỷ niệm Ngọc Lan thời xa xưa ấy đấy! Nhớ quá! Sẽ chẳng bao giờ được trở lại với cái thời lơ ngơ ba đứa chỉ vì vài bông hoa Ngọc Lan mà lỡ cả chuyến tàu, tạm chia tay với hành lý của mình ấy nữa... Nhưng đừng bao giờ quên..., L nhé!Trả lời nhận xét này
- Đoạn thơ hay quá anh ạ! Em Cảm ơn anh nhé!Trả lời nhận xét này
- ...Biết là em đã có chồng Anh vẫn tìm ề phố cũ Căn nhà nhỏ , thời gian nhòe nét số Vẫn còn đây , bịn rịn dấu chân mình Cây Ngọc lan cứ đứng ngẩn ngơ Anh hồi hộp chờ bàn tay em mở cửa Như ngày nào ta chia tay . Bở ngỡ Anh cài hương lan trên mái tóc em Con đường xưa thân quen Sau mười năm sao lạ lùng đến thế Trên gác nhỏ vang tiếng cười con trẻ Em đâu rồi , anh tự hỏi với lòng anh Ngoc lan đến giờ tán lá vẫn còn xanh Bông hoa nở xa tầm tay anh quá ! Đỗ văn Đông Đ oc về bai Hoa Ngoc lan - chep tăng em bài thơ cũ .Trả lời nhận xét này