Thứ Bảy, 5 tháng 8, 2017

TRĂNG KHUYẾT

TRĂNG KHUYẾT

Hạnh phúc như vầng trăng ấy
Quá nửa vòng đời mong manh
Run run bàn tay em giữ
Chỉ e rơi vỡ tan tành!

Ba mươi ngày trong một tháng
Bao ngày tròn trặn, trăng ơi?
Thương lắm vầng trăng lá lúa
Mỏng manh, mờ ảo, xa vời!

Xoe tròn, vo viên hạnh phúc
Vẫn không ấm trọn bàn tay
Giữa trời mênh mông, thăm thẳm
Chỉ mình em với hao gầy ...

Hạnh phúc như vầng trăng khuyết
Quá nửa phần đời mong manh
Biết se thế nào, anh nhỉ
Để cho hạnh phúc tròn vành?!

HOÀNG HÔN

HOÀNG HÔN

Giữa mưa Sài gòn day dứt
Anh tìm những nốt nhạc vui
Nỗi buồn chôn vào sâu thẳm
Hoàng hôn ướt sũng chân trời

Em đến mang theo hơi ấm
Nụ cười tỏa nắng trên môi
Mùa xuân chợt về bên cửa
Để ai xao xuyến bồi hồi

Như gặp tinh khôi thuở trước
Cái thời nón trắng triền đê
Ngập ngừng lời yêu chưa ngỏ
Gió bay để lạc câu thề

Nẻo đời chông gai lắm lắm
Chân trần anh cũng vượt qua
Cố chạm tay vào hạnh phúc
Ai ngờ đời đẩy anh xa

Ừ thì Hoàng hôn ..., anh biết
Nhưng mà ... đã muộn chưa em?
Đông tàn sẽ Xuân, em nhỉ?
Tinh khôi nắng ấm môi mềm ...